Phật ngồi trong
mưa
Tôi
đứng trước Phật, dưới cơn mưa nhẹ.
Năm giờ sáng, mây xám tuy mỏng, nhưng che phủ bầu trời, che cả những
vì sao muộn khiến không gian ẩm tối, lạnh lẽo và rưng rức quạnh hiu!
Vậy mà có vị Phật lặng thinh ngồi đó.
Trong bóng tối, dưới mưa bay, tôi vẫn lờ mờ thấy nụ cười từ ái, an
nhiên của Phật. Phật ngồi trên bục gỗ đơn sơ, lưng dựa vách tường
của một kho hàng, chung quanh không hoa đèn, trên đầu không tàn
lọng. Phật ngồi bình dị như một vị Phật ở làng quê hẻo lánh, có mặt
để giữ niềm tin cho người tuyệt vọng, để an ủi kẻ bần hàn vất vả
ngược xuôi.
Nhưng đây là thị trấn một quốc gia giầu có. Và vị Phật đang ngồi
trong mưa là vị Phật được hàng triệu người trên khắp thế giới chiêm
bái.
Đó là tượng Phật Ngọc Hòa Bình Thế Giới.
Tôn tượng đã vân du từ Âu sang Á, từ Đông sang Tây, từ Nam lên Bắc,
nơi nơi đều được cực kỳ sùng phụng, được đón rước cực kỳ trang trọng
bằng những phương tiện tối tân nhất, rực rỡ nhất, tốn kém nhất mà
khả năng nơi thỉnh Phật có thể làm được.
Những ai không hội đủ duyên đến chiêm bái Phật Ngọc, cũng có thể
thấy được những hình ảnh độc đáo của thế kỷ này, qua bước chân hoằng
hóa của Tôn Tượng Đức Bổn Sư Thích Ca được tạc bằng ngọc quý, qua
những kỹ thuật thông tin tân tiến.
Vậy mà hôm nay, Phật Ngọc đang ngồi hiu quạnh trong bóng tối mưa
bay…
Tôi bật khóc!
Nhưng lập tức, điều gì đó khiến tôi nhận ra ngay, nhận rất rõ, tôi
không khóc vì thương Phật ngồi dưới mưa. Tôi khóc để tạ ơn Phật đã
ngồi đây, trong không gian này, cho kẻ vô minh u tối là tôi có phút
giây mầu nhiệm bật nhớ tới bát cháo thiu của bà lão nghèo khổ đã
cúng dường Ngài Tôn Giả Đầu Đà Đệ Nhất Đại Ca Diếp.
Tôn giả thực hành pháp tu Hạnh Đầu Đà từ trước khi được gặp Phật, và
trong mười điều rất nghiêm minh khổ hạnh của pháp tu này, tôn giả
chỉ không triệt để tuân theo điều thứ năm, là “Khất thực không phân
biệt giầu nghèo”. Với tâm từ bi lớn, Tôn Giả nghĩ rằng, người giầu
đã đủ phước mới đang hưởng giầu; người nghèo cần được giúp đỡ hơn,
để gieo duyên lành, mới mong có cơ hội hưởng phước điền.
Phật Ngọc đã hiện diện ở rất nhiều nơi trên thế giới, qua bao hình
thức cực kỳ rực rỡ, tráng lệ. Nay bất ngờ Phật về đây, một nơi không
phải chùa, mà chỉ là một phòng sinh hoạt cộng đồng, nơi bất cứ ai
cũng có thể mướn để sinh hoạt. Một nơi như thế, làm sao thiết lập bệ
cao uy nghiêm, trang hoàng rực rỡ như những nơi Phật từng dừng bước?
Vậy mà,
Đáng phục thay, niềm tin của những người con Phật trẻ tuổi!
Đáng quý thay, sự can đảm của lòng kính ngưỡng trong sáng!
Chủ đề “Phật Ngọc Trong Ta” của nhóm “Mắt Thương Nhìn
Đời” đã nói lên điều này.
Những người trẻ phải tin bằng niềm tin mãnh liệt nhường nào, nơi lời
Phật dạy, là mỗi chúng sanh đều có một vị Phật Bên Trong,
mới dám thỉnh Phật Bên Ngoài về, trong phương tiện hạn
hẹp như thế!
Những người trẻ cũng phải can đảm bằng sự can đảm phi thường nào,
mới dám an vị Phật giữa sương gió tối tăm thế này!
Nếu lắng tâm suy nghĩ, bốn chữ “Phật Ngọc Trong Ta”
của chủ đề, đã đủ giải tỏa sự việc hy hữu này. Tôn tượng Phật Ngọc
quý giá ngồi nơi đơn sơ đạm bạc hay nơi hào nhoáng hoa đèn cũng chỉ
để nhắc nhở chúng ta quán chiếu tự thân mà hiển lộ Phật Ngọc tự tâm.
Chỉ điều này thôi. Và chỉ điều này mới là điều mười phương Chư Phật
nhìn xuống, sách tấn chúng sanh. Dù Tôn Tượng bằng đồng bằng đá, hay
kim cương ngọc ngà quý báu, dù Phật ngồi nơi xóm làng nghèo khổ hay
đô thị giầu sang cũng không vị Phật nào chờ đợi chúng sanh sùng
phụng mà không hành trì lời dạy.
Có tình cờ không, khi nhóm Phật tử trẻ đã can đảm thỉnh Phật Ngọc về
nơi đơn sơ này để nói lên điều cực kỳ đáng nói, là “Phật Ngọc Trong
Ta”? Nhóm trẻ đã được một vị thầy khả kính hết lòng yểm trợ tinh
thần. Chính thầy, suốt thời gian Phật Ngọc ngự giữa gió sương, Thầy
đều có mặt từ năm giờ rưỡi sáng để hướng dẫn đại chúng tọa thiền và
lạy Hồng Danh Sám Hối.
Chính buổi sáng mưa bay này là buổi đầu tiên, Thầy chậm rãi bước
tới, không che dấu nụ cười cảm động ẩn sau khăn áo mầu nâu sậm:
- Mưa gió lạnh lẽo thế này mà qúy vị cũng có mặt rồi ư?
Thầy từ bi hỏi thế, nhưng Thầy cũng đã thấy, như chúng con thấy, là
Phật đang ngồi kia, dưới mưa! Và chính Thầy, thưa Thầy, Thầy cũng
đang đến với chúng con, không dù, không nón, có lẽ không đủ cả áo
ấm! Ôi, chỉ thế thôi, đã khiến chúng con cùng bật khóc! Không cần
ngôn ngữ nào, bởi không ngôn ngữ nào chở nổi tình thương bao la của
Đức Phật đang ngồi dưới mưa, của vị Thầy đang hiển lộ bước chân 1250
vị Tỳ-kheo năm xưa!
Vô hình chung, tâm tình này, cảnh giới này cũng đang thể hiện hài
hòa sự hành trì của hai vị, Đầu Đà Đệ Nhất và Giải Không Đệ Nhất,
trong Thập Đại Đệ Tử của Phật. Tôn Giả Đại Ca Diếp khi khất thực chỉ
độ nhà nghèo vì nghĩ họ quá nghèo, thiếu hoàn cảnh và phương tiện
cúng dường nên Tôn Giả phải tìm đến, giúp họ gieo duyên. Trái lại,
Tôn Giả Tu Bồ Đề khi khất thực chỉ tới nhà giầu vì nghĩ rằng họ đắm
nhiễm giầu sang, lơ là tu tâm tích đức, hưởng hết phước kiếp này,
kiếp sau nhiều phần sẽ đọa lạc trầm luân, nên Tôn Giả đến khất thực
để nhắc nhở. Hai môi trường khác nhau nhưng đều xuất phát từ tâm từ
bi.
Vậy điểm hội tụ đó là gì? Có phải là từ ÁNH SÁNG PHÁP THÂN PHẬT ẩn
sau hình thức Tôn Tượng, tạc bằng bất cứ chất liệu gì, an vị ở bất
cứ nơi nào?
May mắn thay, những ai có cơ duyên dừng bước trước Hội Trường Sangha
thuộc thành phố Huntington Beach, miền Nam California Hoa Kỳ, trong
thời gian mười ngày Phật Ngọc ngự tại đây. Mỗi ngày đều có ít nhất
ba thời pháp, cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh. Nhìn người bản xứ chăm
chú nghe pháp, hoặc thành kính qùy trên nền xi măng, chiêm ngưỡng
Phật và lạy Phật, ai trong chúng ta mà không bồi hồi cảm động! Rõ
ràng, họ không đến đây để chỉ thưởng lãm, vì không có hình thức nào
lộng lẫy để thưởng lãm! Phải chăng họ đã cảm nhận được điều gì thầm
lặng, sâu sa nhưng cực kỳ mầu nhiệm, qua thế ngồi lặng thinh, tự tại
của Đức Bổn Sư Như Lai mà tìm đến, lạy Phật một lạy, tâm bình, thế
giới tất bình theo.
Kính cảm tạ Chư Tôn Đức đã tới chứng minh một điều mà người con Phật
cần nhìn thấy, là “Phật Ở Mọi Nơi”.
Kính cảm tạ Chư Vị Giảng Sư đã từ bi và hoan hỷ ban pháp-thực.
Kính cảm tạ HT Thích Phước Tịnh đã có mặt mỗi buổi sáng mờ sương,
hướng dẫn đại chúng bằng pháp thân thanh tịnh khi tọa thiền cũng như
khi thành kính lạy Hồng Danh Sám Hối.
Kính cảm tạ Đại Đức Thích Hạnh Tuệ đã mỗi chiều hướng dẫn trì tụng
Chú Đại Bi trong lễ thắp nến cầu nguyện.
Sự trải lòng tôn kính và giảng bày giáo pháp Chư Phật của quý Ngài
đã tỏa trong không gian khiêm tốn này, làn hương kỳ diệu của Giới
Định Tuệ, dẫu lặng thinh, vô hình mà thơm tho từ nhành cây đến bụi
cỏ.
Sau, không thể không cám ơn và tán thán nhóm bạn trẻ Mắt Thương Nhìn
Đời, các thiện nguyện viên từ khắp nơi, đã thể hiện cụ thể hai
điều, tưởng dễ, qua lời nói, nhưng không dễ, qua việc làm. Đó là:
Niềm tin và lòng can đảm.
Huệ Trân
(Huntington Beach, Cali, trung tuần tháng 11-2010) |