Ý
kiến, quan điểm, . . . bày tỏ trên trang Diễn Đàn Tự Do là của
các tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của
Phù Sa. |
Ðối thoại với ông
Võ Văn Kiệt và đảng csvn (3/3)
III/- Ý kiến về bầu cử và tự ứng cử
Cũng trong cuộc phỏng vấn này, ông Vỏ Văn Kiệt tỏ ý đồng thuận
với đảng và nhà nước tổ chức bầu cử, qua những động tác hiệp
thương 1, 2, 3 là được. Ðến đây tôi thật sự hoàn toàn thất
vọng về ông. Trong những lần góp ý kiến đại hội đảng X, dù
muốn dù không ông cũng đã gây được một ít niềm tin hy vọng cho
những ai còn ưu tư đến đất nước, trong đó có cá nhân người
viết. Thế nhưng, ý kiến của ông bằng lòng với hiện trạng tổ
chức bầu cử đã hoàn toàn đánh mất niềm tin hiếm hoi đó.
Thật vậy, cùng với loạt bài viết đối thoại với Trần Mạnh Hảo
có đề tài:
“Nhà nước Việt Nam chống lại hiến
pháp”, tôi cũng đã từng chứng minh đầy đủ qua bài
viết “Quốc hội phản bội hiến pháp” với chứng cứ và văn bản
luật pháp theo chi tiết từng tiểu mục
I/- Vi hiến về quyền bầu cử:
II/- Vi hiến về quyền ứng cử
III/- Vi hiến về bản chất đại biểu quốc hội.
IV/- Quốc hội phản bội hiến pháp qua việc trốn tránh trách
nhiệm trước cử tri
Tôi tin rằng ông và đảng csvn biết rõ ràng về sự thật đó, thế
nhưng ông giả như không biết để hoàn toàn đồng ý việc làm của
chế độ, đã chứng minh ông là kẽ đồng hành hay là kẽ đồng lõa
với những sai lầm đó, chứ ông đâu có thật tình mong muốn lên
tiếng nói công đạo cho người tự ứng cử.
Thiết tưởng ông và đảng cọng sản có thể tham khảo đầy đủ nội
dung loạt bài viết trên như là một hình thức phản đối ý kiến
đồng tình của ông đối với việc tổ chức bầu cử hiện nay. Tôi
thấy không cần thiết để lập lại vấn đề này. Và tôi sẽ đối
thoại cùng ông về ý kiến có nên khuyến khích người tự ứng cử
hay không?
Theo ông thì nên khuyến khích hơn nữa người tự ra ứng cử, thế
nhưng ông không đề ra một biện pháp nào cải thiện phương cách
tổ chức bầu cử hiện nay, vì thế đã có người nhận định là ông
nêu ý kiến chỉ nhằm “đấm bóp” thời cuộc hơn là thực tâm mong
muốn cải thiện cuộc bầu cử hoàn chỉnh hơn.
Trái lại, đối với ý kiến cá nhân tôi sự khuyến khích người tự
ứng cử, chỉ là trò múa rối mà thôi. Thực vậy, cuộc bầu cử 20 -
5 - 2007 không phải là cơ hội cho người tự ứng cử dấn thân đem
tài năng phục vụ đất nước, vì theo cơ chế hiện nay không dành
cho người tự ứng cử một chút ánh sáng hy vọng nào để có thể
công khai đi vào ngưỡng cửa quốc hội.
Cửa ngỏ đi vào quốc hội của người tự ứng cử thật sự khép chặt
từ khâu thăm hỏi xin đơn ứng cử cho đến khâu cuối cùng kết quả
đếm phiếu. Người viết sẽ lần lượt trình bày tuần tự từng giai
đoạn như sau:
1)- Tại sao cơ cấu và ấn định trước tỷ lệ người tự ứng
cử hay người ngoài đảng trước khi tổ chức hiệp thương bầu cử?.
Quy định những chỉ tiêu từ 10% - 20% cho người ngoài đảng
trước khi tiến hành tổ chức bầu cử là những bằng chứng hùng
hồn để chứng minh cuộc bầu cử hiện nay là mị dân, hoàn toàn
xảo trá vì đã áp đặt kết quả phải đạt được trước khi tiến hành
bầu cử.
Một trận đấu nếu áp đặt tỷ số thắng bại trước, tất yếu cầu thủ
hai bên phải bán độ đã bị chế tài hình sự. Thế thì tại sao
quốc hội chưa bầu lại áp đặt công khai kết quả ai là người
phải thắng cử để giữ chức vụ nào đó trong cơ cấu và thành phần
ngoài đảng là bao nhiêu?
Ðể đạt được điều này, tất yếu ủy ban bầu cử từ trung ương đến
địa phương đều phải tham gia trò chơi gian lận đó. Là một hình
thức bán độ bầu cử thiệt hại cho quyền lợi dân tộc nguy hại
hơn cả các cầu thủ bóng đá bán độ.
2)- Nộp đơn và rút đơn ứng cử.
Những người tuyên bố tự ứng cử đã gặp rất nhiều khó khăn về
phía chính quyền địa phương ví dụ anh Phạm Hùng Vỹ từ khi
tuyên bố tự ứng cử, đã bị áp lực của công an khu phố và địa
phương đe dọa gia đình và bản thân người tự ứng cử để rút lui
ý định ứng cử, là một bằng chứng sống không thể chối cải được.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/2007/05/02/Self-nominated_candidate_for_national_assembly_election_TMi/
Nếu là người tự ứng cử trong đảng thì sẽ gặp khó khăn từ phía
đảng do đó bắt buộc phải rút đơn như ông Ðặng Hùng Vỏ, ông
Trương Ðình Tuyển...
Khuyến khích người ứng cử, tại sao Nông Ðức Mạnh lại tuyên bố
: “Chúng ta không cho phép trò chơi dân chủ lọt vào quốc hội
mới”. Lời tuyên bố đó như là một hiệu lệnh thanh lọc thẳng tay
bằng những biện pháp đe dọa, trấn áp, giam giữ, tù đầy , những
thành phần bất đống chính kiến trước thời gian nộp đơn ứng cử
để họ không còn cơ hội tham gia ứng cử. Thế mà ông không hề
lên tiếng phản đối hành vi này trái lại ông đồng tình cho là
được.
3)- Lấy ý kiến địa phương, với số đại diện cử tri chọn
lọc của ủy ban bầu cử địa phương là một hình thức loại bỏ
những ứng cử viên không đồng hành với chế độ trước khi bầu cử
chính thức. Ðiều tệ hại hơn nữa khi biểu quyết bằng cách công
khai đưa tay để quyết định số phận người tự ứng cử là hoàn
toàn vi phạm nguyên tắc luật pháp và hiến pháp đó là bầu phiếu
kín Ví dụ trường hợp ls. Lê Công Ðịnh, ông Cù Huy Hà Vũ...
Một vấn đề tranh cãi về pháp lý ở đây, việc lấy ý kiến cơ sở
hay địa phương có phải là một hình thức bầu cử sơ bộ, trước
khi bầu cử chính thức hay không? Vì những người tự ứng cử có
kết quả dưới 50% đều bị loại ra khỏi các vòng hiệp thương. Như
vậy đã trái với nguyên tắc bầu cử trực tiếp theo hiến pháp đ.7
và luật bầu cử đ.1.
4)- Hiệp thương là một hình thức gạt bỏ những ứng cử viên
không đồng quan điểm với đảng cs. Thật vậy thành phần trong
những lần hội nghị hiệp thương là ai? Ðều là những đảng viên
cs đại diện cơ quan đoàn thể được chọn lọc, thì người tự ứng
cử ngoài đảng làm sao có cơ may qua được cửa ải các lần hiệp
thương này? Con số người tự ứng cử là 238 ban đầu giờ đây chỉ
còn lại 30 người tức là 1/8 (tức là 3,4% trên tổng số 876 ứng
cử viên được công bố sau cùng) đã chứng minh sự thật đó.
Người tự ứng cử dù có lọt qua được vòng cuối hiệp thương cũng
khó mà có kết quả thắng cử bởi vì :
-
Ứng cử viên không có quyền chọn lựa đơn vị bầu cử, ủy ban bầu
cử có toàn quyền phân phối ứng cử viên về các đơn vị bầu cử mà
không cần theo một tiêu chuẩn nào cả. Vì thế ủy ban bầu cử có
thể nắm chắc kết quả bầu cử qua công việc phân phối ứng cử
viên xuống đơn vị bầu cử. Thật vậy ủy ban bầu cử muốn loại một
người nào chỉ cần đưa người đó đến một đơn vị xa lạ, khác tôn
giáo, chánh kiến hay có những đụng chạm từ trước thì người ứng
cử viên sẽ không còn cơ may nào trúng cử. Ở khía cạnh pháp lý,
điều này đã hạn chế quyền bầu cử của người dân, vì làm như vậy
người dân chỉ có thể bầu những người mà họ không hề biết gì
cả, thay vì bầu cho người mà họ đã từng tín nhiệm (vì người
được tín nhiệm đã được ủy ban bầu cử phân phối ở đơn vị khác).
-
Ứng cử viên không được tranh cử nghĩa là không được tự ý đi
vận động riêng rẽ, tất cả công việc này đều do ủy ban bầu đảm
trách. Như vậy người tự ứng được điều đến một đơn vị dân cư xa
lạ, thì ai biết mà bầu. Trong khi đảng viên được đề cử chí ít
cũng được người trong đảng biết và rỉ tai nhau bầu chọn.
-
Ðiểm cuối cùng tại thùng phiếu và khi kiểm phiếu đều không có
quan sát viên của người tự ứng cử ngoài đảng, thì điều gì sẽ
xảy ra nếu kết quả bầu cử xảy ra ngoài ý muốn của ủy ban bầu
cử? Trời biết, đất biết, nhưng người tự ứng cử không bao giờ
biết ngoại trừ một điều là biết mình bị thất cử.
Trong thực tế đã chứng minh, có nhiều hộ không đi bầu, hay đi
bầu trễ đến thùng phiếu thì được thông báo là có người bầu thế
rồi, vậy những phiếu bầu thế đó bầu cho ai? Ðó cũng chính là
câu trả lời cho câu hỏi vì sao có kết quả 100% đi bầu và 100%
cho ứng cử viên vậy.
Tóm lại khuyến khích người tự ứng cử nhưng lại không mở sinh
lộ cho họ bước vào tòa nhà quốc hội, thì chỉ là trò múa rối
hay là những tên lót đường để cho cử tri nhắm mắt gạch cho
xong chuyện mà thôi.
Qua ba bài viết trên, thiết nghỉ ông Vỏ Văn Kiệt có thể nhìn
lại mình về những lời kêu gọi vừa qua đã thật tâm chưa?, và
ông đã làm hết khả năng của mình để bảo vệ cái đúng của mình
hay chưa? Tôi tin rằng ông và tất cả người đảng viên cọng sản
còn tỉnh táo sáng suốt nhận ra đâu là sự thật và đâu là xảo
trá, bằng vào khả năng của mỗi người có thể làm hơn thế nữa để
cho tầng lớp kế thừa sau chiến tranh có thể xây dựng phát
triển đất nước một cách hài hòa trong dân chủ, tự do. Một đất
nước Việt Nam không còn hận thù quốc cọng, hận thù dân tộc, và
nhất là không còn máu, nước mắt, hận thù giai cấp do quí vị để
lại cho tầng lớp con em cọng sản kế thừa. Ðó chính là điều
mong ước duy nhất muốn đạt được của loạt bài đối thoại công
khai và sòng phẳng này vậy.
Thiên Đức
|