Ý
kiến, quan điểm, . . . bày tỏ trên trang Diễn Đàn Tự Do là của
các tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của
Phù Sa. |
Đôi dòng tâm sự cùng tác giả Trung Chính khi
đọc bài báo chỉ trích RFA đăng trên báo Công An TP.HCM ngày
05.06.2007.
Thưa Ông Trung Chính !
Sau
khi đọc xong bài báo của ông, tôi cảm thấy thật buồn cho ông
vì cho tới giờ phút này một trí thức như ông (tôi xin phép
được tạm gọi như vậy) lại có thể tin vào những thông tin không
đúng sự thật do chính quyền Vịêt Nam cung cấp nhằm đánh lừa dư
luận và xoa dịu sự phẫn uất của người dân ngày một dâng cao mà
thôi. Sở dĩ tôi dám nói như vậy là vì bản thân tôi và đang
gánh chịu nổi oan ức và bất công của chính xã hội này kể từ
sau “ngày 30.04.1975 lịch sử ”cho đến nay.
Trước tiên chúng ta cùng thử bàn về tình hình tự do tín
ngưỡng, tự do tâm linh và tôn giáo ra sao đang có tại trong
nước ông nhé.
Ở đây tôi chỉ nói về sự việc có thật đã xảy ra cho gia đình
mình mà thôi, còn những sự việc xảy ra ở các tỉnh Thừa Thiên
Huế, Bình Định vừa qua mà bài báo do ông là tác giả đã đề cập
tới… tôi chỉ biết qua thông tin báo đài và không thể kiểm
chứng mức độ xác thực là bao nhiêu phần trăm nên tôi không bàn
đến. Bây giờ tôi xin kể tường tận để ông hiểu rõ hơn về hoàn
cảnh của gia đình tôi thưa ông.
Ngày 26.12.2006 tôi làm đơn Tố cáo việc bà Phạm
Thị Nhân người chiếm đất của gia tộc tôi đã mấy chục năm nay,
nay lại chiếm thêm đất Miếu và bứng gốc cây Bồ Đề cả 100 năm
tuổi để xây nhà nhưng UBND phường 1 quận Gò Vấp không giải
quyết.
Không nản lòng, tôi liên tục khiếu nại đến các cấp
chính quyền, và ngày 19.01.2007 chính quyền phường 1 mở cuộc
họp tại Miếu và trả lời với chị em tôi rằng : “Vợ chồng bà
Nhân và ông Xuân được phép sửa nhà ”(sự thật là xây mới lại
hoàn toàn và cho người khác thuê để tăng thu nhập chứ không sử
dụng hết) vì họ có chủ quyền. Khi tôi đòi xem thì họ không đưa
ra vì sự thật làm gì có chủ quyền để mà đưa, mà nếu có chủ
quyền thì cũng là chủ quyền “Ma”, chủ quyền tầm bậy do chạy
chọt đút lót mà có, vì gia đình tôi đã khiếu nại 32 năm qua,
trong khi bằng khoán điền thổ gia đình tôi vẫn còn giữ, vậy
thì ai dám cấp chủ quyền cho họ ???
Sự việc không dừng lại ở đó thưa ông, để lấp liếm
việc làm sai trái của mình (cấp phép xây nhà + hỗ trợ cho bà
Nhân 7.000.000 VN Đ) chính quyền phường 1 lập biên bản trả
miếu lại cho gia tộc tôi, nhưng khi tôi xin phép sửa chữa thì
họ không cho, bảo tôi phải chờ Ủy Ban Tôn giáo quyết định. Tôi
kiên nhẫn chờ đợi cho đến ngày 09.06.2007 chị em tôi lại đến
phường và gặp ông Lâm Hoài Trung cán bộ nhà đất phường, Ông
Trung tiếp tôi và trả lời miệng là phải chờ chính quyền mở
cuộc họp cùng tổ dân phố để đề cử người có uy tín đứng ra sửa
Miếu, vì không xác định được ai là chủ sở hữu nên Nhà Nước sẽ
quản lý. Quá bức xúc vì luận điệu tráo trở của người đại diện
cho Chính quyền Cộng Sản Việt Nam ở địa phương, nên tôi trả
lời rằng: “Miếu này được thể hiện rõ ràng trong bằng khoán
của gia tộc tôi, những người dân chiếm đất của gia tộc tôi
cũng xác nhận và ký tên vào văn bản trước mặt chính quyền
phường 1 vào ngày 19.05.2002 (văn bản đó phường vẫn còn lưu
lại 1 bản) ”.
Gia tộc tôi lập Miếu để thờ cúng Ông bà tổ tiên, chứ không
phải dân trong vùng quyên góp để xây dựng Miếu mà các ông đòi
xung vào tài sản cho nhà nước Cộng Sản Việt Nam !!! Đây là
việc làm bất chấp luân thường, đạo lý. Tài sản của gia đình
chúng tôi đã bị chiếm đoạt hết rồi, bây giờ các ông lại muốn
quản lý thêm phần tâm linh của chúng tôi nữa sao ??? Ông Trung
không trả lời được, nên chỉ tôi qua gặp ông Trương Hồng Phong
cán bộ tư pháp phường. Sau một hồi quanh co ông Phong nhìn
nhận Miếu của gia tộc tôi, nhưng vì đã có quyết định của cấp
trên nên không làm gì được. Ông yêu cầu chị em tôi lên chính
quyền quận Gò Vấp khiếu nại tiếp. Đầu giờ chiều, chị em tôi
lại đưa nhau lên quận và gặp được ông Tuấn là cán bộ tiếp công
dân. Ông Tuấn bảo không biết gì về việc này và cũng không nhận
được văn bản hoặc kiến nghị gì của phường 1 nên không thể giúp
gì được, chúng tôi nên về và chờ khi nào họp hội đồng nhân dân
thì lên khiếu nại tiếp. Qua đó tôi khẳng định rằng họ là địa
phương mà không hoàn thành phận sự với dân, lại đùn đẩy cho
nhau để lẫn tránh trách nhiệm, thì những người dân oan như
chúng tôi phải trông cậy vào ai đây ? Chờ mà không biết mình
phải chờ đến bao giờ mới được giải quyết sửa chữa Miếu để việc
thờ cúng được tôn nghiêm. Vậy đến đây tôi xin hỏi ông Trung
Chính rằng : nhà nước CSVN vẫn thường nói rằng ở Việt Nam
quyền tự do tín ngưỡng, thờ phượng, tôn trọng các cơ sở tôn
giáo, đền đài, miếu mạo của nhân dân được tôn trọng…Thế tại
sao việc trả miếu thờ của gia tộc họ Lư của gia đình chúng tôi
không được chính quyền tôn trọng ? Mà việc này hết sức nhỏ bé
chứ đâu có lớn gì cho cam, việc nhỏ còn trí trá, bao biện
quanh co không làm nổi thì việc lớn thì sao có thế làm được ?
Thưa ông !!!
Bây giờ tôi xin được vào chủ đề chính về việc những người dân
oan đi khiếu kiện thưa ông Trung Chính nhé.
Bài viết của ông được đăng trên báo công an thành phố Hồ Chí
Minh ngày 05/06/2007 có đoạn nói rằng: “đài phát thanh Á
Châu Tự Do - RFA thường móc nối liên lạc với những phần tử bất
mãn, những người đi khiếu nại, khiếu kiện để kích động họ
chống lại chính phủ Việt Nam với những luận điệu đòi
“dân chủ nhân quyền” đây là hành động vi phạm Pháp
luật…”
Thưa tác giả Trung Chính, đọc xong đoạn văn này tôi có thể
đoán được ông thuộc thành phần nào , tầng lớp nào trong xã hội
nên mới ra sức bênh vực cho chính quyền Cộng Sản Việt Nam
đương thời đến vậy. Xin ông hãy đặt mình vào địa vị những
người dân oan như chúng tôi để hiểu và thông cảm với nổi đau
bị chiếm đoạt tài sản, danh dự, bị vu khống là tình báo gián
điệp CIA của Mỹ….
Điển hình là gia đình tôi, ông nội tôi đã cống hiến cả cuộc
đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất
nước, để đổi lại chúng tôi được gì thưa ông ? Xin thưa với ông
rằng trở về quê cha đất tổ ông nội tôi đã tủi nhục mà chết,
chiến tranh không giết chết được ông, bom đạn đã không giết
được ông. Nhưng ông nội tôi đã mất trong vì sự đối xử tàn tệ,
ghẻ lạnh của những người mà ông từng gọi là “ đồng chí” đấy
ông Trung Chính ạ! Cũng trong bài báo ấy viết lại có đoạn nói
rằng : “Đài RFA lựa chọn những sự kiện có thật, những sự kiện
tiêu cực mà ngay chính các nước đó cũng đang đấu tranh để loại
trừ….”
Xin thưa cùng ông Trung Chính rằng tại Việt Nam hiện giờ họ có
đấu tranh đấy, có tích cực đấy, nhưng là tích cực vơ vét cho
đầy túi tham khi đương chức đương quyền, chắc ông vẫn chưa
quên vụ việc Ông Trần Kim Long cựu chủ tịch UBND quận Gò Vấp
đã bị bắt cùng êkíp tham nhũng và đã bị bỏ tù, nhưng vây cánh,
đồng chí của ông ta thì còn nhiều lắm ông ạ!
Tôi xin đưa bằng chứng ra để ông tham khảo nhé.
Ngày 27.03.2007 chị em tôi đến văn phòng tiếp dân của Trung
ương Đảng CSVN và Nhà Nước đặt ở số 210 đường Võ Thị Sáu
phường 7, quận 3 thành phố Sài gòn để nộp đơn khiếu nại quyểt
định sai trái của ông Vũ Hùng Việt là Phó Chủ Tịch UBND Thành
phố HCM, và công văn số 8573 vi phạm đến quyền và lợi ích hợp
pháp của công dân do Ông Nguyễn Hữu Tín phó chủ tịch UBND TP
ký. Nhưng Ông Nguyễn Hải Ninh là cán bộ tiếp dân ở trụ sở này
từ chối không nhận đơn, khi ra về chúng tôi còn bị công an
phường 7 quận 3 bắt giữ đưa về đồn giam cầm hơn 10 giờ đồng
hồ, và ra quyết định xử phạt hành chính về tội tụ tập đông
người không được sự cho phép của chính quyền, cản trở người
thi hành công vụ ( trích nguyên văn biên bản phạt).
Ngày 19.05.2007 chúng tôi lại gửi đơn khiếu nại đến văn phòng
tiếp dân của Trung Ương Đảng CSVN ( gửi bảo đảm qua Bưu Điện),
thì đến ngày 31.05.2007 ông Võ Văn Đồng quyền Vụ trưởng Vụ 5
lại ra công văn số 67 trả lời rằng : “ nội dung đơn không rõ
ràng, không hiểu chị em tôi khiếu nại cái gì, nên không có cơ
sở để xem xét giải quyết nên hoàn trả đơn ”(trích nguyên văn).
Suốt 6 năm qua, từ khi quyết định 3991 ra đời, chị em tôi đã
liên tục gởi đơn đến các cấp chính quyền để Khiếu nại + Tố
cáo, có thể nói ở Thành phố này vụ việc của gia đình tôi các
cơ quan chính quyền, đài phát thanh và báo chí biết rất rõ,
nhưng làm ngơ không giải quyết dứt điểm mà bao che, bảo vệ
nhau bằng cách tiếp tục ra công văn 8573 để bác đơn hòng dẹp
bỏ khiếu nại.
Bản thân ông Võ Văn Đồng với cương vị là một vụ trưởng mà ông
bảo không biết gì thì tôi tin chắc như đinh đóng cột rằng ông
ta đang ngồi nhầm ghế, không đúng vị trí hoặc tôi gõ nhầm cửa
chăng ?
Vì ông là người đi nhiều, biết nhiều ông có thể giúp tôi gõ
đúng cửa để được trả lại đất đai, mồ mã của tổ tiên không,
thưa ông Trung Chính ??? Và nếu được như vậy tôi cảm ơn ông
nhiều lắm!
Sau cùng tôi xin hỏi ông rằng, ông có dám công bố những sự
thật mà tôi đã trình bày với ông cho toàn thể nhân dân Việt
Nam biết không, hay ông chỉ lo bảo vệ lợi ích cá nhân của mình
mà bỏ quên lương tâm của người viết báo. Nếu ông dũng cảm dám
nói lên sự thật thì tôi sẽ là người cung cấp những bằng chứng
+ thông tin chính xác của gia đình tôi cho ông, để ông hiểu
rằng sự bất mãn của dân oan chúng tôi là chính đáng, chứ không
như những lời vu cáo của chính quyền các ông, nào là chống đối
chính phủ Việt Nam, nào là gây rối an ninh trật tự, nào là lợi
dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước… vv và
vv…..Vì mục đích chính của chúng tôi là đòi lại tài sản bị
chiếm đoạt không hơn không kém chứ chúng tôi không có mưu đồ
lật đổ đảng và nhà nước CSVN để lên nắm quyền thống trị đất
nước đâu thưa ông. Mong rằng ông suy nghĩ để giúp chúng tôi
đòi lại sự công bằng cho mình và mọi tầng lớp nhân dân trong
nước ông nhé. Trân trọng chào ông, cảm ơn bài báo của ông đã
giúp tôi nói lên chính kiến của mình, rất mong được liên lạc
với ông.
Lư Thị Thu Duyên
Nhà số 77/13 B đường Trần Bình Trọng, phường 1, quận Gò Vấp
thành phố Sài Gòn
Ngày 12/06/2007
|