Câu
chuyện khai thác quặng mỏ bauxite và sự hiện diện của công nhân và
chuyên viên Trung cộng ở cao nguyên Trung phần Việt Nam hiện là một
điểm nóng và là một đề tài đã được người dân trong nước cũng như ở hải
ngoại quan tâm. Truyền thông như báo chí, truyền thanh, truyền hình
hầu như khai thác hàng ngày trên mọi mặt của vấn đề từ gần 3 tháng
qua.
Bài viết nầy, qua đề tựa lần lượt nêu ra một số vấn đề “bất cập”;
trong đó những người có trách nhiệm trực tiếp hay gián tiếp của dự án,
những người đang trực tiếp điều hành nhà nước Việt Nam…đã nêu ra, biện
giải hay phản bác những “góp ý” của người dân trong và ngoài nước trên
báo chí, phòng vấn, hội thảo v.v… Sở dĩ có quá nhiều chuyện cần phải
“bàn lại” vì dự án khai thác quặng bauxite đã được chính Tổng bí thư
Đảng là Nông Đức Mạnh đã ký với TC ngày 3/12/2001 qua ký kết “…Hai bên
cùng tăng cường hợp tác trong dự án như Bauxite Đắk Nông , trong các
dự án khuôn khổ hành lang một vành đai kinh tế….”
1/ Về diện tích đất khai thác: Ngay từ đầu, với diện tích dự
trù khai thác lớn lao như tại Đắk Nông gồm 6 địa điểm chiếm trên 1.900
Km2, gần 1/3 diện tích của toàn tỉnh, nhưng vẫn được giải thích là chỉ
khai thác trên diện tích đất “hoang”, không có trồng cây công nghiệp
như trà, cà phê, cao su v.v… Nhưng trên thực tế, công tác di dời nhà
(đuổi nhà) đã xảy ra từ hơn năm rồi.
Hiện tại, những vụ kiện tụng vẫn còn đang tiếp diễn. Làm sao bà con có
thể chấp nhận được khi tiền bồi thường hoàn toàn dưới giá trị của nhà
và đất trồng. Một thí dụ điển hình là, một gia đình có nhà và đất
chung quanh, cộng thêm một diện tích đang chờ thu hoạch có giá trị cây
đang trồng là 60 triệu Đồng VN. Tất cả, được bồi thường 30 triệu,
không đủ chi phí để mua miếng đất cất nhà ở khu được di dời!
2/ Vấn đề hoàn thổ và trình tự khai thác “cuốn chiếu”: Theo
biện giải của Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải và mới đây nhứt được Thứ
trưởng Bộ Khoáng sản lập lại là làm tới đâu lấp đất (hoàn thổ) tới đó
và cho biết là tiến trình nầy rất thành công ở TC. Xin thưa, lớp đất
mặt một khi đã được đào sới lên, dù được bảo quản kỷ lưỡng thì cũng
phải trôi mất dưới sức chảy của những cơn mưa cao nguyên như thác đổ,
nhứt là từ khi nạn phá rừng xảy ra hơn 30 năm nay. Và phải lấy đất ở
đâu để lấp những vùng đã khai thác với từ 5 đến 20 thước sâu?
Nếu đúng như vậy, tại sao TC phải vội vã đóng cửa hàng trăm khu khai
thác bauxite ở nước họ, mà phải khăn gói sang một nơi xa xôi để bắt
đấu làm lại rất tốn kém. Và tại sao không khai thác các khu mỏ bauxite
ở gần biên giới Bắc – Trung mà phải vào tận Cao nguyên Trung phần Việt
Nam? Có phải vì một ẩn ý chính trị gì không?
3/ Vấn đề chuyên chở: Theo dự án, một đường xe lửa nối liền Đắk
Nông tới Bình Thuận dài khoảng 300 Km và một hải cảng sẽ được thiết
lập tại Kê Gà (Bình Thuận). Hai công trình nầy dự kiến trong dự án,
nhưng hoàn toàn không nghe nói đến chi tiết kỹ thuật, tài chính cầnn
cho dự án, cũng như tiến độ thi công vào giai đoạn nào…trong lúc hai
dự án Tân Rai và Nhân Cơ đã bắt đầu đến giai đoạn xây dựng nhà máy. Có
phải phải chờ 5 hay 10 năm nữa mới bắt đầu chuyển vận alumina về TC
hay không?
4/ Vấn đề điện năng và nguồn nước cho khai thác: Theo như dự án
Nhân Cơ, nguồn điện năng dùng cho việc khai thác bauxite để chế biến
nhôm gồm việc xây dựng một nhà máy thuỷ điện tại Đắk Tít với công xuất
144 MW và lấy nước từ 4 hồ nước chạy dọc theo soôg Serépok để cung cấp
nước cho nhà máy. Trong lúc đó, Ông PTT CS Hoàng Trung Hải nói là dự
án sẽ xây dựng 3 tổ máy với công suất 3x30 MW và lấy nguồn nước từ
sông Đồng Nai và một số suối trong khu vực để lấy nước cho việc khai
thác. Như vậy, chẳng lẽ có hai dự án khai thác khau nhau ở tại Nhân
Cơ. Người viết cũng không nghe nói đền nguồn điện và nước dùng để khai
thác công trường Tân Rai ở Lâm Đồng, mặc dù ở hai nơi nầy cùng chung
một chỉ tiêu khai thác là 600.000 tấn nhôm (ròng)/năm.
Với tính cách thông tin, hiện tại lượng điện năng dung cho toàn cõi
Việt Nam là 58 tỷ KWH, và muốn khai thác 1,2 triệu tấn nhôm/năm phải
cần đến 18 tỷ KWH. Như vậy tính khả thi của của hai nguồn điện trên
(nếu nằm trong dự án) sẽ không cao nếu không nói là không tưởng.
Còn vấn đề nguồn nước, qua các dữ kiện “chung chung” nói trên, người
đọc cũng sẽ dễ dàng nhận biết là có thể đến Tết “congo” mới hy vọng có
đủ nước để hoàn thành dự án.
Một phương pháp “tối tân” nữa mà người viết với kinh nghiệm trên 20
năm trong lãnh vực xử lý bùn phế thải ở Hoa Kỳ chưa được biết là, bùn
đỏ sẽ được trích nước ra để còn 54,4% nước (bằng cách nào, dự án không
nói tới) và nước cùng với kiềm (sút) đã được trích ly sẽ được dùng lại
để khai thác lô quặng khác, không cần phải thêm hoá chất.
Đây quả thật là một chu trình kín ứng hợp với tiến trình tòan cầu hoá
trong việc áp dụng công nghệ sạch và xanh vì bùn đỏ sẽ được trộn lẫn
với lớp đất mặt, đất mùn(?) (ở đâu ra(?)), phân bón hữu cơ để hoàn thổ
và trồng cây công nghiệp, bảo vệ môi trường…
5/ Vấn để xử lý bùn đỏ: Theo tính toán của công nghệ khai thác
quặng bauxite trên thế giới, trung bình khai thác 4 tấn quặng nguyên
sinh sẽ có được 2 tấn alumina; và từ alumina sẽ điện phân được 1 tấn
nhôm ròng. Lượng bùn đỏ trộn lẫn với nước là khoảng độ 2 tấn.
Nếu theo như diễn giải nêu trên thì không cần phải xử lý bùn đỏ vì bùn
đỏ đã được biến thành đất nông nghiệp rồi?
Vấn đề hồ chứa bùn đỏ: Theo dự án, các hồ chứa bùn đỏ đều được thiết
kế theo hệ thống thu hồi nước tuần hoàn kể trên.. Lợi dụng các khu vực
thung lũng trong khu vực để xây dựng các hồ chứa quặng. Khu vực bãi
chứa bùn đỏ sẽ dựa theo “tiêu chuẩn khồng chế ô nhiễm chôn lấp chất
thải ô nhiễm” của Trung Cộng (tiêu chuẩn GB18598-2001) sử dụng giải
pháp chống rò rỉ toàn diện, để tránh khỏi tình trạng dung dịch của bùn
đỏ thẩm thấu gây ô nhiễm nguồn nước dưới lòng đất (tức là nước ngầm).
Nếu theo tiến trình xử lý bùn đỏ ở phần trên, nước trong bùn đã được
thu hồi và sử dụng lại, thì nước bùn đỏ đâu còn nữa mà phải bảo quản
chặt chẽ để tránh ô nhiễm mãch nước ngầm, cũng như trồng cây chung
quanh khu chứa bùn đỏ để tránh “sạt nở”?
6/ Vấn đề giải quyết ô nhiễm nguồn nước mặt và nước ngầm: Để
bảo đảm việc dung dịch trong hồ bùn đỏ không gây ảnh hưởng đến nguồn
nước, dự án Tân Rai và Nhân Cơ sẽ thiết kế bố trí 4 giếng quan sát,
kiểm tra nguồn nước lở thượng nguồn, hạ nguồn gần bùn đỏ. Hạ lưu bãi
bùn đỏ thiết kế 1 giếng đối chiếu, và bố trí 3 giếng ở hạ lưu, tổ hợp
thành kiểm tra 3 chiếu để quan sát ảnh hưởng của dung dịch ở hồ chứa
bùn đỏ đối với nguồn nước.
Xin thưa, nước rỉ của một bãi chứa bùn đỏ sẽ thấm qua các lớp đât đá
bên dưới và lần lần sẽ đi vào nguồn nước ngầm. Do tiến trình thẩm thấu
từ vài năm đến vài chục năm tuỳ theo điều kiện địa chất ở từng vùng,
do đó các giếng quan trắc (chứ không phải quan sát) (monitoring wells)
phải được thăm dò và đóng ở những độ sâu khác nhau để có thể thu hồi
nước rỉ trước khi nước nầy thấm vào mạch nước ngầm. Việc nấy đòi hỏi
phải cần có cuộc khảo sát sâu rộng đỉ định vị các giếng chứ không phải
đóng một vài giếng đã được “chỉ định”. Và cần phải có hàng trăm giếng
chứ không phải một vài giếng ở thượng và hạ nguồn là đủ!
7/ Vấn đề ô nhiễm không khí, bụi đỏ, mưa acid và bức xạ: Trong
khi khai thác quặng nguyên sinh, bụi đỏ là nguyên nhân đầu tiên, ành
hưởng đến không khí trong vùng, không những ở vùng khai thác mà bụi
còn bay xa đến một chu vi rộng lớn của khu dân cư và khu trồng cây
công nghiệp của dân chúng.
Ảnh hưởng về lâu về dài đến sức khoẻ của con người là các loại bịnh về
đường hô hấp vì đây là những hat bụi ly ti có đường kính dưới 10
micron. Khi nhiễm dài hạn có thể đưa đến ung thư. Còn đối với cây
trồng, là sẽ bị phủ lớp bụi nầy, từ đó cây sẽ bị hạn chế tăng trưởng
và mức thu hoạch cũng sẽ bị giảm theo.
Thêm nữa, tiến trình khai thác sẽ nảy sinh ra khí sulfur, và khí nầy
sẽ tạo ra mưa acid, ảnh hưởng cũng không nhỏ đến cây trồng và người
dân sống chung quanh. Tất cả vấn đề trên không được nêu ra ngoài những
mỹ từ đẹp đẻ kết quả của việc khai thác bauxite là làm tăng thêm phúc
lợi cho người dân sống trong vùng, tạo dựng đường xá, trường học, y
tế, và nhứt là nâng cao đời sồng kinh tế cho người địa phương (?).
Về bức xạ, dự án đã khẳng định là các công ty nước ngoài đã phân tích
mẫu quặng ở Tân Rai và Nhân Cơ và kết quả là hoàn toàn không có phóng
xạ. Xin thưa, trong đất tự nhiên (kể cả không khí và nguồn nước) luôn
luôn có chứa các bức xạ như các tia alpha, beta, radium và có nồng độ
giao động trong khoảng 20 PicoCurie/L tuỳ theo vùng. Và với tính cách
thông tin, nước rỉ kỹ nghệ như công trường khai thác quặng mỏ hay các
bãi rác công nghiệp có hàm lượng bức xạ cao hơn nhiều, điển hình như
tại bãi rác ở Los Angeles, bức xạ trung bình được tìm thấy trong hơn
25 năm là 40 PicoCurie/L.
Hãy nghe một người dân sống gần lò luyện nhôm của Chalco (Công ty đang
thực hiện việc khai thác ở Nhân Cơ) ở Tây Tạng, được trích dẫn trên
một bài đăng ở Mạng Lưới Hàng Động Fluoride (Fluoride Action Network)
nói rắng: “Khói bao phủ sườn đồi. Nếu chúng tôi để cứu hay lừa ra gặm
cỏ, răng của chúng trở nên vàng khè và giòn, rồi rụng hết. Gia súc của
chúng tôi chết đói, và chúng tôi mất kế sinh nhai của mình”
8/ Vấn đề hợp tác khai thác: Trung Cộng, Nhật, Hoa Kỳ, Úc: Để
trấn an dư luận phản đối sự hiện diện ồ ạt của công nhân và chuyên
viên TC, nhiều cấp quyền lực của Việt Nam đã viện dẫn là có sự hợp tác
quốc tế gồm nhiền nước trên thế giới tham gia trong việc khai thác
nầy, và họ kê khai công ty Alcoa, Hoa Kỳ đã có 40% cổ phần khai thác.
Xin thưa, phát ngôn viên của Alcoa là Lowry đã công bố tại London vào
ngày 28/4/2009 rằng công ty hoàn toàn không dự phần vào việc khai thác
Nhân Cơ và Tân Rai, và hiện đang nghiên cứu thăm dò địa chất và có thể
ký kết để khai thác khu Gia Nghĩa (Đắk Nông) dự trù vào năm 2012.
Từ đó, chúng ta thấy những bào chữa hay giải thích của “chính quyền”
các cấp đều là những hình thức chữa cháy để trấn an dư luận hay đánh
lừa dư luận mà thôi.
Hiện tại, dân số ở cao nguyên Trung phần Việt Nam tăng lên đến 4,2
triệu so với 1,2 trước năm 1975. Mức gia tăng nầy chắc chắn không phải
là do mức sinh sản của dân tộc thiểu số và mức gia tăng nầy đã đây
người thiểu số rời khỏi đất nước Việt Nam, bằng cớ là họ đã di chuyển
sang Lào và Camdodia từ mấy chục năm nay. Như vậy, sự gia tăng đến từ
đâu? Phải chăng họ đến từ phương bắc?
Người “công nhân” TC không phải đã định cư ờ Nhân Cơ hay Tân Rai, mà
họ đã có mặt ở khắp miến đất nước từ Bắc chí Nam. Như tại Công ty
Nhiệt điện Quảng Ninh đã có trên 4.000 công nhân và chuyên viên cư ngụ
ở một khu vực hoàn toàn biệt lập có cổng rào riêng và được canh gát
cẩn mật do bảo vệ cũng là người Hoa. Tương tợ như ở Công ty cổ phần
nhiệt điện Hải Phòng với trên 2000 công nhân, Công ty than Nông Sơn đã
có trên 100 và dự trù vào tháng 6 tới đây sẽ tăng cường thêm 500 nữa.
Thậm chí Công ty Điện Đạm Cà Mau cũng đã có trên 1.000.
Việt Nam đang đứng trước nạn khủng hoảnh kinh tế và nạn thất nghiệp
trầm trọng; theo con số chính thức đã có trên 1 triệu công nhân thất
nghiệp đặc biệt là hai khu chế xuất Đồng Nai và Sông Bé… Thế mà cũng
đã có hàng ngàn công nhân nhập lậu (không có giấy phép lao động) làm
việc trong các hảng xưởng do người Tàu làm chủ theo tin tức của Uỷ ban
Nhân dân tỉnh Đồng Nai.
Chính Thứ trưởng Bộ Lao động và Thương binh mới vừa công bố là không
có công nhân “không có giấy phép làm việc” và các công ty đều theo
đúung thủ tục của Luật Lao động. Xin thưa, Luật Lao động có ghi rõ là
mọi công nhân hay chuyên viên nước ngoài đều phải xin giấy phép và
công ty thuê mướn phải chứng minh là loại công việc trên là cần thiết
và được Bộ Lao động cung cấp giấy phép lao động. Xin hỏi các công nhân
làm việc trên hai công trường Tân Rai và Nhân Cơ như cất nhà, làm
đường xá, làm mặt bằng, hay đào các hố rãnh v.v… Đây có phải là những
việc người công nhân Việt Nam không có khà năng làm không?
9/ Tính cách hợp pháp trong việc đấu thầu: Trong một suy nghĩ
đơn giàn, việc đấu thầu một công trình có tính các quốc gia cần phải
tham khảo và kêu gọi đối tác đấu thầu. Và cũng theo Luật Lao động và
chủ trương của “nhà nước” công cuộc đấu thầu cần phải dành ưu tiên cho
các công ty nội địa để thứ nhứt bảo đảm công ăn việc làm cho người
dân, và thứ hai bảo vệ công cuộc phát triển của quốc gia.
Trong trường hợp hai công trình Nhân Cơ và Tân Rai, cùng với nhiều
công trình phát triển khác ở miền Bắc, sự việc không diễn ra như trên.
Bộ chính trị đạ định và đã dành cho TC “cái đặc quyền khai thác” (đã
dành hay đã bị hay cùng nhau hợp tác…vẫn còn là một câu hỏi lớn và bí
mật giữa hai đảng CS TC và Vệt Nam). Mọi thủ tục tiến hành để thực
hiện một công trình khai thác và sản xuất đều vượt ra ngoài khuôn khổ
của Bô luật Môi trường của Viêt Nam là phải nộp bản nghiên cứu tác
động môi trường (Enviromental Assessment Impacts – EAI) trước khi giấy
phép khai thác được chấp thuận. Nghĩa là công ty muốn khai thác phải
chứng minh là quy trình sản xuất nầy bảo đảm không làm đão lộn hệ sinh
thái trong vùng và giải quyết toàn thể mọi phế thải từ không khí, đến
phế thải rắn và lỏng.
Bộ chính trị còn cho thêm nhiều đặc quyền cho TC nữa là chấp nhận 35%
vật liệu xây dựng, công nhân được chuyển thẳng từ TC, do đó, chúng ta
không ngạc nhiên khi thấy những vật liệu xây dựng và giải trí cho công
nhân đều được chở từ TC sang, thậm chí đế những bàn cầu để tiểu tiện
cũng …made in China nữa!
10/ Và điều thứ mười là cung cách tuyên truyền không trung thực:
Theo tuyên truyền và những “thông tin khoa học” chính thức phát ra
từ “chính quyền” qua văn bản, tuyên bồ, họp báo…thì phẩm chất bauxite
ổ Việt Nam thuộc vào loại…tốt nhứt trên thế giới, có hàm lượng alumina
cao và oxit silic thấp (SiO2).
Trên thực tế thì ngược lại. Quặng bauxite được khảo sát và thẩm định
qua việc ước tính tỷ lệ hai hoá chất trên qua chỉ số Silic (mSi),
nghĩa là tỷ lệ giữa alumina và silic. Và tỷ lệ nấy thấp đối với
bauxite Việt Nam so với các quặng mỏ khác trên thé giới. Chỉ số mSi ở
Nhân Cơ từ 3,5 đến 7,8 (trung bình 4,93). Trong lúc đó, chỉ số quặng
trên ở Indonesia là từ 14 đến 18, Úc, 11 – 20, Ấn Độ, 20 – 25. Do đó,
tỷ lệ thu hồi Alumina rất thấp và dĩ nhiên sự phát thải bùn đỏ càng
nhiều hơn. Và phương pháp Bayer áp dụng cho việc tách rữa nầy sẽ sử
dụng nước nhiều hơn…vì phải cần tinh luyện qua tẩy rữa nhiều lần để
tăng nồng độ alumina trong quặng. Và sút phải được dùng nhiều hơn qua
nhiều giai đoạn tẩy rữa bằng phương pháp nầy.
Đôi với quặng ở Nhân Cơ, theo quy trình của dự án, thì giai đoạn 1, sẽ
đạt được alumina đạt được hàm lượng 35 – 39%. Sau đó, phải cần đến
giai đoạn 2 trong việc tẩy rữa bằng sút tiếp theo để có thể đạt được
nồng độ gần tinh khiết của alumina là 98,6%. Rồi sau đó mới tới giai
đoạn điện phần để cho nhôm ròng. Vì vậy chúng ta nghe nói việc khai
thác bauxite ở Nhân Cơ áp dụng theo phương pháp Bayer “ướt” là do việc
sử dụng nhiều sút qua nhiều công đoạn tẩy rữa mà thôi.
Từ 10 sự việc “không tử tế” xảy ra cho hai dự án trên, tất cả đã nói
lên não trạng cứng ngắt của lãnh đạo Việt Nam hiện tại.
Câu chuyện Tân Rai và Nhân Cơ cùng những câu chuyện phát triển khác
đang xảy ra ở Việt Nam chắc chắn sẽ còn dài dài, đã đang và sẽ báo
hiệu sự phản kháng của đủ mọi tầng lớp dân chúng ở quốc nội và hải
ngoại.
Tiếng nói của người dân, đã không được chú ý, và nếu sự việc không
được giải quyết thoả đáng, thì sự xáo trộn xã hội có thể bùng nổ trong
một tương lai không xa và có thể đưa đến nội loạn.
Thiết nghĩ, tiên liệu trên đây cần phải được lằng nghe và sửa sai.
Mai Thanh Truyết
VAST- 5/2009
-----------------------------
Ghi Chú: Với tính cách thông tin, sau đây là những thông
số kỹ thuật của nhà máy sản xuất nhôm của Alcoa tại Rockdale, Texas,
Hoa Kỳ.
Năng lượng: Phải đốt 16.329 tấn than/ngày. Một năm đốt hết 1,4 triệu
tấn than để chạy nhà máy có công suất 500MW.
Nhu cầu nước: 8,3 triệu m3/năm
Ô nhiễm môi trường: Tạo ra 3,7 triệu tấn Carbon dioxide (CO2), 500 tấn
hạt bụi lơ lững, 10.000 tấn sulfur dioxide (SO2), 220 tấn hợp chất hữu
cơ, 720 tấn carbon monoxide (CO), 125.000 tấn tro (ash), 193.000 tấn
bùn (khô), 77 Kg thuỷ ngân, 102 kg arsenic, 51,7 Kg chì và 1,8 kg
cadmium. Khi Carbonic và Sulfurơ đã được hạn chế phát thải vài không
khí qua những màng lọc của công ty. Còn tất cả phế thải rắn và lỏng đã
được xử lý theo quy định của EPA Hoa Kỳ.
Chất thải của lò luyện kim (lò luyện phải nóng đến 999 oC và dưới một
điện cực 150.000 Amper): Cứ mỗi 1000 tấn nhôm ròng được sản xuất, phát
thải ra 20 tấn phế thải độc hại do lớp cathode bị hao mòn. Phế thải
gồm các hợp chất chứa ffuorr và cyanide. Đây là hai hoá chất, theo cơ
quan WHO ảnh hưởng lên hệ sinh thái là huỷ diệt hoàn toàn thực động
vầt trong vùng. Còn con người hấp thụ qua đường tiêu hoá hay hô hấp sẽ
làm cho xương bị biến dạng (dị hình dị dạng) và hệ thần kinh bị hư
hại. Các hiễm họa nầy sẽ không xảy ra cho Việt Nam, vì Việt Nam mặc dù
trong dự án nói đến chỉ tiêu sản xuất là 1,2 triệu tấn nhôm ròng,
nhưng trên thực tế chỉ dừng ở giai đoạn đầu là khai thác alumina (oxid
nhôm) và chuyển tải về đàn anh nước lớn là TC để tiếp tục luyện nhôm.
|