.

PSN
BỘ MỚI 2009
HỘP THƯ

                          TRANG CHÍNH

Hãy tự thắp đuốc mà đi!


 

ĐẠO BỤT
TRONG
DÒNG
VĂN
HÓA
VIỆT

ĐẠO PHẬT ỨNG DỤNG | Chia sẻ...

 
Giây phút hiện tại

  • PSN - 8.3.2011 | Thích Vô Trụ (Sakya Asamga)

Mặt trời đang khuất dần về phía tây, ánh sáng của hoàng hôn mỗi lúc một nhạt dần để nhường chỗ cho bóng đêm. Một ngày nữa sắp qua. Thời gian cứ lặng lẽ trôi đều như vậy. Rồi bỗng một hôm ta chợt giựt mình khi soi mình trong gương. Ta thấy có vài sợi tóc trắng xuất hiện trên đầu.

Ta có rất nhiều ước vọng, ta có rất nhiều hoài bảo nhưng mãi đến bây giờ những ước vọng, những hoài bảo đó như là những chiếc bóng mờ. Một thời tuổi trẻ đã qua. Ta cảm thấy tiếc nuối một cái gì đó. Ta đã đánh mất gì chăng? Tuổi trẻ? Thời gian? Sức lực?... Ta tự hỏi chính ta.

Rồi một hôm ta phát hiện ra cái mà ta đánh mất chính là sự sống. Sự sống trong giây phút hiện tại. Khi trẻ ta chỉ sống cho những ước vọng của tương lai. Bây giờ ta lại sống với những tiếc nuối về quá khứ. Ta đã quên đi một điều là sự sống chỉ có mặt trong giây phút hiện tại. Nhưng làm thế nào để có thể tiếp xúc với sự sống? làm thế nào để có thể tiếp xúc với những mầu nhiệm trong giây phút hiện tại?

Ta chỉ có thể tiếp xúc được với giây phút hiện tại khi tâm và thân hợp nhất. Ta thắp sáng hiện hữu bằng ý thức chánh niệm. Rồi như một bé thơ, ta học lại cách ăn, cách đi, cách đứng, nằm và ngồi để thân và tâm có thể hợp nhất. Ta khám phá ra rằng hơi thở là chất keo kết hợp thân và tâm. Kể từ đó ta thực tập cách quán niệm hơi thở. Khi thở vào ta biết ta đang thở vào. Khi thở ra ta biết ta đang thở ra. Ta duy trì ý thức về sự vào ra của hơi thở. Ta đang có chánh niệm về hơi thở.

Sự quán niệm về hơi thở của ta đã dần thuần thục sau một thời gian thực tập. Ý thức về hơi thở cùng những động tác của thân đã trở thành một điều gì đó rất tự nhiên, và ta cũng không biết những thành quả này có được từ khi nào. Mỗi khi làm một việc gì đó ta phát hiện ra những động tác của ta trở nên chậm rãi và khoan thai hơn. Ta không còn vội vả, hấp tấp như trước đây nữa. Ta cảm thấy làm việc đối với ta đã trở thành một nguồn vui. Với ta giờ đây chỉ cần có mặt trong giây phút hiện tại thì tất cả những gì ta tiếp xúc cũng đều trở nên những đối tượng của hạnh phúc. Ta thấy được rằng khi ta sống sâu sắc trong giây phút hiện tại thì cũng có nghĩa là ta đang sống cho cả quá khứ và tương lai. Những điều kiện của hạnh phúc luôn có sẵn đó cho ta.

Thích Vô Trụ (Sakya Asamga)

Thắc mắc - Chia sẻ hạnh phúc - Kinh nghiệm sống - v.v...
mời các bạn gửi về địa chỉ
phusaonline@gmail.com trang mục PHÁP ĐÀM cám ơn các bạn!


 

Pháp thân

Có một thi sĩ trẻ tên là Quách Thoại. Quách Thoại cùng với Trụ Vũ đã từng sống ở chùa Giác Nguyên. Quách Thoại chết trẻ, để lại một bài thơ rất hay là bài Bông Thược Dược:

‘‘Đứng yên ngoài hàng dậu
Em mỉm nụ nhiệm mầu
Lặng nhìn em kinh ngạc
Vừa thoáng nghe em hát
Lời ca em thiên thâu
Ta sụp lạy cúi đầu.’’  

Bông thược dược đứng ở ngoài hàng rào và đang mỉm cười một cách mầu nhiệm. Có thể nhiều thiền sư cũng không làm thơ hay bằng thi sĩ trẻ này. Tại vì trong giây phút đó, thi sĩ may mắn tiếp xúc được với sự mầu nhiệm của bông hoa thược dược, thấy bông hoa thược dược là biểu hiện nhiệm mầu của pháp thân Bụt. Thấy bông hoa thược dược chưa bao giờ ngưng hát ca, chưa bao giờ ngưng thuyết pháp.  

‘‘Lặng nhìn em kinh ngạc
Vừa thoáng nghe em hát
Lời ca em thiên thâu
Ta sụp lạy cúi đầu.’’

Đứng trước một sự biểu hiện nhiệm mầu như vậy, tiếp xúc được với pháp thân của Bụt thì thái độ của ta chỉ là sụp lạy và cúi đầu trước bông hoa thôi. Tại vì bông hoa đó là pháp thân của Bụt. Năm 1966, trong khi đi diễn thuyết bên Úc, tôi có tá túc tại một tu viện Thiên Chúa giáo. Tôi đang ngồi ở ngoài sân cỏ thì có một bà sơ đem ra cho tôi một chén nước trà. Rồi bà rút lui để đi thỉnh chuông. Tôi ngồi yên trên bãi cỏ uống trà và làm được bài thơ Tiếng Gọi sau đây:

‘‘Sáng hôm nay,
tới đây
Chén trà nóng
Bãi cỏ xanh
Bỗng dưng hiện bóng hình Em ngày trước
Bàn tay gió
Dáng vẫy gọi
Một chồi non xanh mướt
Nụ hoa nào
Hạt sỏi nào
Ngọn lá nào
Cũng thuyết Pháp Hoa Kinh.’’

Ngồi đó và an trú trong giây phút hiện tại, nên tôi thấy được một chồi cây xanh đang vẫy tay chào gọi. Đó là biểu tượng của pháp thân. Và khi thấy được sự mầu nhiệm đó rồi, ta nhận thấy rằng bất cứ nụ hoa nào, hạt sỏi và ngọn lá nào cũng đang thuyết pháp và đang thuyết pháp đại thừa, thuyết kinh Pháp Hoa.

Bàn tay gió
Dáng vẫy gọi
Một chồi non xanh mướt
Nụ hoa nào
Hạt sỏi nào
Ngọn lá nào
Cũng thuyết Pháp Hoa Kinh.

Bài thơ này, cũng như bài thơ của Quách Thoại, nói tới sự kiện pháp thân của Bụt hiện đang thuyết pháp. Nếu chúng ta chăm chú, sống có giới và có định thì chúng ta tiếp xúc được với pháp thân và được liên tục nghe thuyết pháp.


(Trích trong THIẾT LẬP TỊNH ĐỘ, tức kinh Di Đà thiền giải của Hòa thượng Nhất Hạnh)

 

LÊN TRÊN=  |     GỬI BÀI     |     LÊN TRÊN=

Phù Sa được thực hiện bởi nhóm PSN (Phù Sa Network).
Là tiếng nói của người Việt Tự Do trong và ngoài nước nhằm phát huy khả năng Hiểu Biết và Thương Yêu để bảo vệ và thăng hoa sự sống.
PSN không loan tin thất thiệt, không kích động hận thù, và bạo lực. Không chủ trương lật đổ một chế độ, hay bất kỳ một chính phủ nào.