.

PSN
BỘ MỚI 2009
HỘP THƯ

                          TRANG CHÍNH

Hãy tự thắp đuốc mà đi!


 

ĐẠO BỤT
TRONG
DÒNG
VĂN
HÓA
VIỆT

Diễn đàn Phật tử

 
Lá chín

  • PSN - 25.8.2011 | Thái Tuệ

Em thương của chị!

Cũng như mọi ngày, chiều tối nay chị đi dạy. Chị đi vào cái lớp đó. Lớp ở trên lầu một mà bạn chị nhờ chị cho học trò làm bài kiểm tra dùm, vì bạn chị có việc gì bận phải đi. Ngoài sân bên ngoài lớp này, tự nhiên chị thấy có một cây bàng có lá đỏ nhiều quá chừng luôn! Chỉ có cây đó là nhiều lá đỏ thôi, mấy cây khác không có. Thế là chị đứng lại chị nhìn. Ồ lá đỏ ở đâu mà nhiều thật! Rồi chị nghĩ, lá này đúng là đã chín rồi đây. Lá chín rồi thì lá sẽ đi về đâu nhỉ. Vài hôm nữa lá sẽ rụng xuống sân xi măng, rồi người ta sẽ hốt lá lên đem ra xe rác. Thế là lá đi luân hồi. Đi luân hồi đến một nơi khác chứ không phải được luân hồi ngay tại mảnh đất mẹ nơi mà lá đã lớn lên!

 

Chị nhớ đến bài hát Đây là Tịnh Độ. Đây là Tịnh độ, Tịnh độ là đây, mỉm cười chánh niệm, an trú hôm nay, Bụt là lá chín, Pháp là mây bay, Tăng thân khắp chốn, quê hương nơi này. Thở vào hoa nở, thở ra trúc lay, tâm không ràng buộc, tiêu dao tháng ngày.

 

Đây là Tịnh độ, Tịnh độ là đây. Nếu mình có chánh niệm và cộng thêm một chút may mắn thì hoàn cảnh xung quanh mình sẽ là Tịnh độ em nhỉ! Chị nói phải có một chút may mắn là bởi vì có những giai đoạn mình cũng giữ chánh niệm đó, nhưng vì mình có thiếu một chút may mắn cho nên hoàn cảnh xung quanh mình cũng không thể trở thành Tịnh độ nổi. Như hồi vừa rồi chị ở chỗ cũ trong suốt ba năm! Mặc dù là thực tập, mặc dù là thở, là đi thiền hành lặng lẽ một mình trong đêm khuya, mặc dù là lạy Bụt - lạy sám hối hay thực tập thiền lạy quá chừng luôn, rồi thiền tọa, và đọc kinh. Nhưng đời sống vẫn nặng nề lắm em à. Mình không được tự do. Mình có cảm giác bị khống chế về nhiều mặt. Oải lắm. Không có sinh khí. Sống mà như là chết vậy đó.

 

Nhưng khi chị theo CT đi Thái Lan lần vừa rồi, tự nhiên chị có một cảm nhận khác về đời sống. Chị thấy rằng còn một cảnh khác nữa của đời sống mà hiện tại mình đang thấy được đây trong chuyến hành trình từ Việt Nam qua Cam đến Thái Lan và đến Làng. Từ quyết định và mong ước thiết tha nhất là sẽ được đi cùng với CT sang Thái mà chị thấy được một cảnh sống khác như vậy. Và khi đã thấy được điều đó rồi, thì chị không thể không thay đổi. Chị không thể ở lại chỗ cũ được nữa. Thế là chị đi. Và rất may chị tìm được ngay chỗ mới để mà đến. Chị nghĩ chắc có lẽ đó cũng là do chư Tổ đã sắp xếp và các vị chư Thiên đã gia hộ cho chị! Chị tin là như vậy, hi! Giờ thì chị khỏe hơn nhiều rồi. Như một cái cây đã có lại được ánh nắng, gió, nước và không khí rồi, God. Tội nghiệp phận cây!

 

Nếu biết mỉm cười trong chánh niệm và biết an trú trong ngày hôm nay thì có nhiều khả năng mình sẽ được sống trong Tịnh độ! Nhưng ở nơi Tịnh độ ấy còn phải có bạn đồng phạm hạnh với mình nữa cơ, chứ nếu chỉ có một mình mình thôi thì buồn lắm em nhỉ! Đó là mình phải có tăng thân, đúng không em, hi! Chị cũng có tăng thân nè: anh VA và bé N bé H là tăng thân của chị, đó, thích chưa, hi! Và ngoài ra chị cũng còn nhiều tăng thân nữa, như Xuân Phong! Và tăng thân cũng còn là chính môi trường xung quanh của mình nữa: tăng thân khắp chốn.

 

Bụt là lá chín: vì ngài đã đi đến tận cùng con đường đẹp rồi. Ngài là bậc đạo sư của mình. Còn gì hạnh phúc cho mình hơn phải không em! Pháp là mây bay. Những đám mây bay ngang trên bầu trời, hết đám này đến đám khác. Mây soi bóng mình trên những mặt hồ tĩnh lặng, mà cả mây lẫn hồ, không bên nào thấy buồn phiền lưu luyến chi cả. Vậy mới gọi là tài tình đúng không em, hi! Quê hương mình chính là đây, là nơi mỗi hơi thở và mỗi bước chân đưa mình đi vào trong khung trời chánh niệm!

 

Thở vào, mình thấy trái tim mình đã nở ra như một bông hoa. Thở ra, mình thấy tâm hồn mình đang được cởi mở tự do như mấy nhành lá trúc lắt lay theo gió. Không có gì ràng buộc mình hết. Vậy thì mình sẽ được tự tại, sẽ được an nhiên mà hưởng những ngày vui tiêu dao phải không em, hi! Mình sẽ tập xướng tụng và tập thỉnh chuông mõ, hihi! Mình sẽ đọc kinh cho thỏa ý của mình, hay sẽ lạy Bụt cũng cho thỏa ý của mình!

 

Thư chị viết cũng khá dài rồi, có lẽ chị dừng ở đây, hẹn em thư sau!

  

Chị của em.

Thái Tuệ

 

Thắc mắc - Chia sẻ hạnh phúc - Kinh nghiệm sống - v.v...
mời các bạn gửi về địa chỉ
phusaonline@gmail.com trang mục PHÁP ĐÀM cám ơn các bạn!


 

Pháp thân

Có một thi sĩ trẻ tên là Quách Thoại. Quách Thoại cùng với Trụ Vũ đã từng sống ở chùa Giác Nguyên. Quách Thoại chết trẻ, để lại một bài thơ rất hay là bài Bông Thược Dược:

‘‘Đứng yên ngoài hàng dậu
Em mỉm nụ nhiệm mầu
Lặng nhìn em kinh ngạc
Vừa thoáng nghe em hát
Lời ca em thiên thâu
Ta sụp lạy cúi đầu.’’  

Bông thược dược đứng ở ngoài hàng rào và đang mỉm cười một cách mầu nhiệm. Có thể nhiều thiền sư cũng không làm thơ hay bằng thi sĩ trẻ này. Tại vì trong giây phút đó, thi sĩ may mắn tiếp xúc được với sự mầu nhiệm của bông hoa thược dược, thấy bông hoa thược dược là biểu hiện nhiệm mầu của pháp thân Bụt. Thấy bông hoa thược dược chưa bao giờ ngưng hát ca, chưa bao giờ ngưng thuyết pháp.  

‘‘Lặng nhìn em kinh ngạc
Vừa thoáng nghe em hát
Lời ca em thiên thâu
Ta sụp lạy cúi đầu.’’

Đứng trước một sự biểu hiện nhiệm mầu như vậy, tiếp xúc được với pháp thân của Bụt thì thái độ của ta chỉ là sụp lạy và cúi đầu trước bông hoa thôi. Tại vì bông hoa đó là pháp thân của Bụt. Năm 1966, trong khi đi diễn thuyết bên Úc, tôi có tá túc tại một tu viện Thiên Chúa giáo. Tôi đang ngồi ở ngoài sân cỏ thì có một bà sơ đem ra cho tôi một chén nước trà. Rồi bà rút lui để đi thỉnh chuông. Tôi ngồi yên trên bãi cỏ uống trà và làm được bài thơ Tiếng Gọi sau đây:

‘‘Sáng hôm nay,
tới đây
Chén trà nóng
Bãi cỏ xanh
Bỗng dưng hiện bóng hình Em ngày trước
Bàn tay gió
Dáng vẫy gọi
Một chồi non xanh mướt
Nụ hoa nào
Hạt sỏi nào
Ngọn lá nào
Cũng thuyết Pháp Hoa Kinh.’’

Ngồi đó và an trú trong giây phút hiện tại, nên tôi thấy được một chồi cây xanh đang vẫy tay chào gọi. Đó là biểu tượng của pháp thân. Và khi thấy được sự mầu nhiệm đó rồi, ta nhận thấy rằng bất cứ nụ hoa nào, hạt sỏi và ngọn lá nào cũng đang thuyết pháp và đang thuyết pháp đại thừa, thuyết kinh Pháp Hoa.

Bàn tay gió
Dáng vẫy gọi
Một chồi non xanh mướt
Nụ hoa nào
Hạt sỏi nào
Ngọn lá nào
Cũng thuyết Pháp Hoa Kinh.

Bài thơ này, cũng như bài thơ của Quách Thoại, nói tới sự kiện pháp thân của Bụt hiện đang thuyết pháp. Nếu chúng ta chăm chú, sống có giới và có định thì chúng ta tiếp xúc được với pháp thân và được liên tục nghe thuyết pháp.


(Trích trong THIẾT LẬP TỊNH ĐỘ, tức kinh Di Đà thiền giải của Hòa thượng Nhất Hạnh)

 

LÊN TRÊN=  |     GỬI BÀI     |     LÊN TRÊN=

Phù Sa được thực hiện bởi nhóm PSN (Phù Sa Network).
Là tiếng nói của người Việt Tự Do trong và ngoài nước nhằm phát huy khả năng Hiểu Biết và Thương Yêu để bảo vệ và thăng hoa sự sống.
PSN không loan tin thất thiệt, không kích động hận thù, và bạo lực. Không chủ trương lật đổ một chế độ, hay bất kỳ một chính phủ nào.