Chuyển hóa năng lượng tình dục
Trong giới thứ 5 dành cho cư sĩ, ta thấy có sự thực tập không uống
rượu. Có người cho rằng bia không phải là rượu, vui không? Và tôi đã
thấy nhiều người tu uống bia. Hễ mình đụng vào bia rượu, thì tâm trí sẽ
mất đi phần sáng suốt. Năng lượng tình dục, khi đã được nhận diện, biết
rằng đây là năng lượng tình dục, thì nó không còn nguy hiểm, có thể
khiến cho ta tạo ra những sai lầm đáng tiếc nữa. Trong đạo Bụt, sự sáng
suốt có một vị trí trung tâm, thiết yếu. Sự sáng suốt đó, trong bát
chánh đạo, ta gọi là chánh kiến. Chánh kiến giúp ta nhận diện được sự
thật. Nếu đó là khổ đau, thì ta nhận ra khổ đau. Ta không lẫn lộn khổ
đau với lại hạnh phúc.
Không uống bia rượu, không có nghĩa là ta đánh mất niềm vui, không
còn có hạnh phúc. Khi tu tập, ta tiếp xúc được với rất nhiều niềm vui.
Thay vì uống rượu nho, ta thưởng thức một ly nước nho. Hôm qua đây, tôi
được uống một ly nước nho, có pha với một ít sữa đậu nành. Nước nho và
sữa đậu nành hòa với nhau, biến thành một thứ sữa chua rất ngon, rất lạ.
Tôi uống từ từ, thưởng thức. Ta có thể hiểu giới thứ 5 như không nên
tiêu thụ những sản phẩm có độc tố. Đây là nội dung của giới thứ 5 mà tôi
đã tiếp nhận và hành trì:
Ý thức được những khổ đau do sự sử dụng ma túy và độc tố gây ra, con
xin học cách chuyển hóa thân tâm, xây dựng sức khỏe thân thể và tâm hồn
bằng cách thực tập chánh niệm trong việc ăn uống và tiêu thụ. Con nguyện
chỉ tiêu thụ những gì có thể đem lại an lạc cho thân tâm con, và cho
thân tâm gia đình và xã hội con. Con nguyện không uống rượu, không sử
dụng các chất ma túy, không ăn uống hoặc tiêu thụ những sản phẩm có độc
tố trong đó có một số sản phẩm truyền thanh, truyền hình, sách báo, phim
ảnh và chuyện trò. Con biết rằng tàn hoại thân tâm bằng rượu và các độc
tố ấy là phản bội tổ tiên, cha mẹ và cũng là phản bội các thế hệ tương
lai. Con nguyện chuyển hóa bạo động, căm thù, sợ hãi và buồn giận bằng
cách thực tập phép kiêng cữ cho con, cho gia đình con và cho xã hội. Con
biết phép kiêng khem này rất thiết yếu để chuyển hóa tự thân, tâm thức
cộng đồng và xã hội.
Khi nhận diện ra độc tố trong một thức ăn, hay thức uống, ta sẽ không
còn thèm thuồng thức ăn, thức uống đó nữa. Có người hút thuốc lâu năm,
không bỏ được, thấy điếu thuốc là thèm, vậy mà khi xem tấm hình chụp hai
lá phổi của người hút thuốc nhiều năm, thì giật mình, từ đó không đụng
tới điếu thuốc lá nữa. Cái giật mình đó là một sự giác ngộ, thấy ra sự
thật, và đạt tới sự sáng suốt. Người tu, mà uống bia, uống rượu tức là
không biết quí con đường tu tập của mình nữa. Uống bia rượu là đi ngược
lại với sự thực tập nuôi dưỡng tâm sáng suốt nơi mình. Đó là cái vốn quí
nhất của một người tu.
Ta có thể hiểu giới thứ 5 như vầy: nên tiêu thụ những sản phẩm lành
mạnh. Thức ăn, thức uống nào lành mạnh, có khả năng nuôi dưỡng thân tâm
ta? Điều đó, với tâm sáng suốt, ta nhận biết rất rõ ràng. Xem phim cũng
là ăn. Ta ăn bằng tâm thức của mình. Có những cuốn phim làm cho tâm thức
ta trở nên mê mờ. Nó cũng hại không kém gì uống rượu hay là hút thuốc.
Cầm một cuốn phim như vậy trong tay, ta phải thấy ngay tính chất gây khổ
đau của cuốn phim và ta để xuống, chứ không xem. Đó là ta có tâm sáng
suốt. Còn nếu ta bị hấp dẫn, không cưỡng lại được, thì tâm ta vẫn còn
nhiều mê muội. Người tu phải biết quí cái tâm sáng suốt của mình. Nhờ
sáng suốt, ta có khả năng nhận diện hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc chân
thật, nuôi dưỡng thân và tâm ta.
Giới thứ 5 là một sự thực tập, hành trì dành cho người tu. Người tu
thuộc giới xuất gia, hay tại gia đều phải hành trì, tu tập giới này cả.
Theo tôi, câu hay nhất
trong giới này là: “Con nguyện chỉ tiêu thụ những gì có thể đem lại
an lạc cho thân tâm con, và cho thân tâm gia đình và xã hội con.”
Câu này dặn dò ta phải biết sống hạnh phúc trong đời sống hàng ngày.
Sống hạnh phúc, là một thực tập rất vui, và rất dễ. Tâm ta mê muội thì
nó khó, vì ta cứ nhận lầm khổ đau là hạnh phúc. Còn khi tâm ta sáng suốt
thì rất dễ, hạnh phúc có đó, mỗi ngày để nuôi dưỡng ta. Hạnh phúc giống
như khí trời, ta tha hồ hít thở mà không bị hao mòn, không bao giờ hết.
Ta ăn một chén cơm rau, biết ngon, biết hạnh phúc, thấy tâm mình thong
dong, thảnh thơi, và ta biết rằng mình đang may mắn, thì ta không đi tìm
thú vui trong bia, rượu và sắc dục.
Ai cũng có năng lượng tình dục. Cái khác là năng lượng đó mạnh hay
là yếu. Sự thật thì năng lượng tình dục có thể mạnh lên bất cứ lúc nào,
rất nhanh, nếu ta tưới tẩm và nuôi dưỡng nó. Năng lượng này có nguồn gốc
của nó. Nó cần thực phẩm để tồn tại. Và ta phải biết đang tiêu thụ những
thực phẩm nào, để nuôi lớn năng lượng tình dục này. Ta hãy lấy một tấm
giấy và ghi lại hết những thực phẩm nào ta đã tiêu thụ vào thân, và tâm
ta trong ngày qua, và trong tuần qua. Ta cần phải thành thực với chính
mình. Trên tờ giấy đó, ta sẽ thấy một số thực phẩm đang nuôi dưỡng năng
lượng tình dục lớn mạnh. Chuyển hóa những thực phẩm đó, thay vào đó
những thực phẩm lành mạnh hơn, ngon hơn, thì ta đang chuyển hóa năng
lượng tình dục ở tận gốc rễ của nó.
Năng lượng tình dục không phải là kẻ thù của mình. Tôi đã lặp đi lặp
lại câu này rất nhiều lần. Cái ta cần phải đối trị là tâm vô minh, mê
muội của mình. Ta không nhận diện ra yếu tố hạnh phúc đang có mặt trong
đời sống, thì đó là vô minh. Do đó, ta không nhận diện ra khổ đau. Ta ăn
uống, tiêu thụ quá nhiều sản phẩm nuôi lớn khổ đau, khiến cho năng lượng
tình dục trở nên khỏe mạnh. Rồi ta chật vật, gặp khó khăn khi đối phó
với năng lượng này.
Ta cho rằng ta bị ma quỉ trù ếm, khiến cho ta không tu tập được. Cái
nguyên nhân chính làm cho ta tu tập không tiến bộ, là ta không nhận diện
được lạc đế, một sự thật mầu nhiệm về hạnh phúc. Thấy được hạnh phúc, là
ta thoát khỏi sự chi phối của cái tâm mê muội. Thấy được lạc đế, tức là
thấy được khổ đế, biết cần tiếp nhận những gì để có hạnh phúc, và nên
tránh né những gì để đừng phải khổ đau.
Bia rượu là cái ta cần nên tránh né.
(còn
tiếp nhiều kỳ)
Pháp Dụng
Không có
con đường dẫn tới hạnh phúc - hạnh phúc chính là con đường. (Thích
Nhất Hạnh) |
|
xuống giường
từng bước chân cẩn trọng
biết đi về hướng lành
xin mọi loài chú ý
học phép lạ thiền hành
Pháp Dụng |