Chuyện Làng Mai :
Có một Đạo Phật như thế !
Đại biểu Phái đoàn Phật Giáo Quốc Tế Làng Mai (4/40 quốc tịch khác
nhau) tại Đại Hội Phật Giáo Thế Giới
|
Có một đạo Phật có sức lan tỏa :
Tôi gặp một số cán bộ, đảng viên
cộng sản từ trong nước về đây tu tập, tìm hiểu. Có người là giáo sư đại
học, là cán bộ từng làm việc trong ủy ban kế hoạch nhà nước, là sinh
viên đoàn viên đoàn thanh niên cộng sản. Có chị là đảng viên, chồng là
trung tướng quân đội nhân dân về hưu, vốn là cấp dưới tướng Trần Độ.
Duyên hạnh ngộ bắt nguồn từ chuyến về thăm quê hương của tăng thân làng
Mai đầu năm 2005. Có ni sư đến từ Huế và Bảo lộc (Lâm đồng) về đây học,
tự coi là về nguồn để tu tập.
Quả vậy, hạt giống tự làng Mai đã
gieo và mọc ở vùng cố đô Huế, vùng Bảo lộc với các chùa Từ Hiếu và tu
viện Bát Nhã, cả trên đất Hoa kỳ, nơi có chùa Lộc Uyển (ở Nam Cali),
Đạo tràng Thanh Sơn và Tu viện Rừng Phong (ở bang Vermont). Lại còn
nhiều
tập thể, nhóm cư sĩ làng
Mai,
rải rác trên đất Pháp, Đức, Anh, Mỹ,
Canada, Nhật, Nga, Thái lan, Hàn quốc, Do thái, Palestine, Hongkong,
Brésil, Argentine, ... và cả ở trong nước.
Riêng số xuất gia nhập tăng thân
làng Mai nay đã lên hơn 300. Số đang xin nhập còn nhiều. Số cư sĩ, dự tu
tập hàng năm, theo từng mùa từng khóa không kể hết.
Các thày làng Mai đã tổ chức những
cuộc Pháp thoại và Thiền hành ở Roma, Florence ở Ý Đại Lợi và Londres, ở
Edingburg Tô Cách Lan, Marseille và New York, ở Hàng Châu, Bắc Kinh
(Trung quốc)…. nữa, và tháng 10 này ở giữa Paris.
Bí quyết của sự lan tỏa từ làng Mai
là những nét đặc sắc của một đạo Phật trở về với chính gốc gác của mình,
cởi bỏ những thần bí quá siêu nhân để về với nhân thế trần gian, với mỗi
bước chân thảnh thơi, nụ cười hé nở trên đôi môi, búp sen tinh khiết bên
trái tim, bữa ăn luôn ngon lành, giấc ngủ luôn an bình, thế ngồi luôn
vững chãi trên niềm tin.
Bí quyết của làng Mai còn là sự
hòa hợp giữa các tôn
giáo,
coi các tôn giáo đều là anh em,
không tranh dành, đố kỵ, đối lập nhau.
Bouddha,
Jésus, Mahomet
đều là anh em. Ở làng Mai có linh
mục Công giáo, có mục sư Tin lành, có người theo đạo Do thái, Ấn độ
giáo, Anh giáo, không nhất thiết từ bỏ hẳn tôn giáo của mình, vẫn có thể
tu tập Phật giáo. Từ làng Mai đã có sáng kiến một cuộc gặp các nhà lãnh
đạo cao nhất các tôn giáo để cùng cất lên nguyện vọng hòa bình của thập
đại chúng sinh, góp phần dập tắt ngay các lò lửa chiến tranh - những địa
ngục phi lý trên trần gian tuyệt đẹp này.
"Tất
cả đều là anh em" Tăng thân Làng Mai với 44 quốc tịch tính đến mùa
hè 2006. (Bấm vào hình để mở lớn).
|
Một đạo Phật không làm chính trị ?
Về làng Mai, các thày và cô thường
nói ‘’chúng tôi
không làm chính trị’’.
Có lúc các thày nói : ’’làm chính
trị, xin để dành cho các nhà chính trị ở ngoài đời, chúng tôi chỉ chuyên
lo về chuyển hóa con người‘’.
Hỏi chuyện các thày cô, trao đổi tâm
tình với thày Nhất Hạnh, thỉnh thoảng tôi lại cười thầm một mình khi nhớ
lại câu ‘’chúng
tôi không làm chính trị
‘’. Đây chỉ là một cách nói, có lẽ
chỉ đúng trên một ý nghĩa nào đó. Thật ra người Làng Mai được
khuyên không làm loại chính trị
tranh giành quyền bính, không theo phe phái nhưng mọi người đều tu tập
chuyển hóa tự thân và chuyển đổi mọi người chung quanh cũng là một cách
làm chính trị.
Nhớ lại hồi chiến tranh, nhóm Phật
giáo phản chiến, chống huynh đệ tương tàn, bị 2 bên lên án, bên quốc gia
coi là đâm sau lưng chiến sỹ, bên kia coi chống chiến tranh cách mạng là
tay sai đế quốc. Kẹt cứng giữa 2 làn đạn. Nhưng không thể nào khác.
Chiến tranh là sát sinh mà người tu thì luôn luôn tôn trọng sự
sống của từng con vật, huống chi là sự sống của con người
và những con người đó lại là đồng bào anh em cùng giống Lạc Hồng;
mà người Việt mình giết nhau nhiều nhất, lâu nhất, hăng say nhất. Hơn 1
triệu người Việt giết chết nhau suốt 30 năm, còn chưa đủ ? Từ đâu ‘’vô
minh‘’,‘’tà
kiến’,’’cuồng
sát nhau
‘’,’’kéo
nhau vào hỏa
ngục’’
lâu và sâu đến thế ? Thế hệ trẻ vẫn
còn chất vấn cha ông mình.
Với tò mò của nhà báo, tôi hỏi
chuyện các thày cô về chuyến hồi hương đầu năm 2005. Các vị chức sắc của
làng có vẻ thận trọng, vì đang còn tính đến chuyến đi thứ 2 dự định
trong 77 ngày (11 tuần lễ) đầu năm Đinh Hợi (2007) đang được chuẩn bị;
tôi hỏi quý thầy cô có ý kiến cho rằng đoàn đã bị chính quyền trong nước
lợi dụng trong chuyến đi? Trả lời : ’’Chúng tôi biết chuyện đó. Nhưng
chúng tôi nghĩ khác. Chẳng lẽ dư luận quốc tế ngày nay lại nhẹ dạ, đơn
giản đến vậy sao. Có ai chỉ lấy một chuyến đi để đánh giá về tự do tôn
giáo của một chính quyền trong cả một năm; nghĩ thế là lầm to‘’. Vậy
làng Mai có coi đó là một chuyến hành hương thắng lợi ? Trả lời : ‘’Có
chứ. Chúng tôi không dám chủ quan, nhưng thật ra vượt quá hy vọng ban
đầu. Các buổi pháp thoại càng về sau càng đông. Chúng tôi in ra đĩa,
năm mươi ngàn
đĩa -những bài đã giảng trong
chuyến đi- nay còn đưa về trong nước
mấy bài mới để in thêm’’. Mấy
thày làm báo
Lá thư làng Mai
nói thêm :’’Vui là nhiều quan chức
cộng sản cấp cao ở các bộ, các viện, giáo sư đại học, sinh viên khá là
đông chăm chú nghe, có vẻ mở lòng tiếp nhận, còn tỏ ra còn khát …’’. Xưa
nay họ có cái tưởng quá sai lầm về Phật giáo. Đây là lần đầu tiên
tiếp xúc được với loại đạo Phật khác với đạo Phật của Giáo Hội Nhà Nước.
Một cư sỹ trí thức làm việc ở Lyon
(Pháp) từng tham gia tăng đoàn làng Mai về quê cho tôi rõ thêm : ‘’Các
buổi pháp thoại cuối ở Hànội đông ngẹt. Sự đồng cảm tăng lên. Sư
Ông cao hứng nói vui :
tăng thân làng Mai chúng tôi
không ai có xe riêng, có tiền riêng, điện thoại riêng, nhà riêng mà sống
yên vui, yêu thương nhau, có hạnh phúc, chúng tôi mới thiệt là cọng
sản !… Cả hội trường vỗ tay
rất lâu khi thày nói rằng người cộng sản, người làm chính trị khi cầm
quyền rất cần có đạo đức và cũng rất cần có cuộc sống tâm linh‘’.
Giữa tăng thân làng Mai và chính
quyền cộng sản có điều gì căng thẳng không. Tôi được biết những cuộc
thương lượng về chuyến trở về kéo dài từ
năm 1997 với nhiều nhân sĩ các nước như Pháp, Hòa Lan, Hoa Kỳ rồi mới
trở lại từ đầu năm 2004, không
ít lúc căng, có lúc tưởng như không thành. Nhờ cái
duyên
- Bụt cho chăng,
hay là nhờ tổ tiên Việt Nam thấy không thể bỏ rơi 80 triệu con cháu
Việt chỉ nằm trong tay tập đoàn thiếu đạo đức nên
đã thành. Đó là khi họ gặp khó trong quan hệ với các nước và công luận
quốc tế cũng như với dư luận trong nước, về vấn đề tôn giáo, họ phải
điều chỉnh chính sách. Nói thẳng ra là họ không thể cứng mãi, họ buộc
phải tính đến chuyện để một đoàn lớn tăng thân áo nâu về thuyết pháp từ
Bắc vào Nam; để đoàn đem sách về đạo Phật về cũng như không kiểm duyệt
trước nội dung các buổi pháp thoại.
Theo tin tôi nhận từ 62
đường Boileau – Paris (sứ
quán Việt nam), ‘’sứ thần’’ làng Mai đến đây thương lượng về chuyến đi
là ‘’nhà ngoại giao đáng nể’’. Mềm mỏng trong đối xử, khá cứng cỏi trong
nội dung. Việc tăng đoàn ‘’đến viếng lăng’’ một vấn đề khá nhạy cảm cuối
cùng họ chịu để buông lửng, không ghi vào chương trình. Cho đến khi
những ngày cuối ở Hànội, đoàn ghé thăm Chùa Một cột xong, người hướng
dẫn ‘’lơ đãng‘’ dẫn sang phía lăng ngay sát đó, đoàn vẫn lặng lẽ đi ra
nơi đậu xe. Coi như xong, không căng thẳng, rồi không bên nào nhắc đến
nữa...
Khéo thật, tôi nghĩ, thế là không
làm chính trị chăng. Một loại chính trị vừa mạnh mà đủ khéo, đủ
từ bi để cho chính quyền đủ bực nhưng không mất mặt lắm ?!
Đề nghị 7 điểm với cái nhíu mày tạm biệt :
Anh bạn nhà báo từ Hànội sang Paris
kể cho tôi ngày cuối đoàn làng Mai ở Hànội, Thiền sư Nhất Hạnh gặp từ
biệt Thủ tướng Phan Văn Khải, không khí hòa dịu nhẹ nhàng, nhưng ít ai
biết có mấy phút khá căng, khi Thày đưa bản đề nghị 7 điểm về ‘’Chính
sách của nhà nước Việt nam đối với
Phật giáo
‘’.
Nội dung trước hết là:
tách rời tôn giáo với chính quyền,
không có quyền can thiệp vào nhau.
Các vị xuất gia sẽ không là dân biểu quốc hội, thành viên của hội đồng
nhân dân, của Mặt trận Tổ quốc hay của một đảng phái nào, cũng không
nhận huân chương của chính quyền; làm như thế là phạm giới.
Hai là nhà nước mời những vị tôn túc
trưởng lão Phật giáo làm cố vấn cho ngành lập pháp và hành pháp để tháo
gỡ những khó khăn, hàn gắn những đổ nát, xây dựng tình huynh đệ trong
cộng đồng Phật giáo, thiết lập truyền thông với nhà nước. Danh sách các
vị được mời : Hòa thượng Trí Quang, Trí Tịnh, Nhật Liên, Huyền Quang,
Quảng Độ, Phổ Tuệ…
Các điểm tiếp theo là : nhà nước và
tôn giáo chung sức xây dựng đạo đức văn hóa, chống tham nhũng và tệ nạn
xã hội, cấp hộ khẩu cho giới tu hành, phục hoạt Giáo hội Phật giáo Việt
nam Thống nhất cùng hoạt động
của các tôn giáo khác tự do như ở các nước tự do, nước nào cũng có nhiều
Giáo Hội Tôn Giáo hoạt động thoải mái tự do.
Yên lặng và buổi tiếp kết thúc trong
xã giao. Thông tấn xã nhà nước và báo chí trong nước nhận nghiêm lệnh
không được công bố 7 điểm.
Thày Pháp Ấn cho tôi biết một
điểm son
của cuộc hồi hương là những cuộc
chan hòa anh em giữa các giáo đoàn khác nhau, trong và ngoài nước, Giáo
hội Phật giáo Việt nam với Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất, áo nâu xen
với áo vàng, Bắc, Trung, Nam hòa hợp, cùng trò chuyện, cùng thiền hành,
cùng tụng giới, tiêu biểu nhất là ở
Huế có hai nhóm tỳ kheo vốn giận nhau. Từ 13 năm nay, không tụng giới
chung, một nhóm tụng giới ở chùa Từ Đàm và một nhóm tụng ở chùa Linh
Quang, khi Sư Ông Làng Mai về thì hai nhóm lại đồng ý tụng giới chung
mỗi tháng hai lần như truyền thống vẫn làm từ mấy trăm năm. Điều đó đã
làm ấm lòng Phật tử Việt Nam trong toàn quốc và toàn thế giới.
Hàng
chục Quốc tịch, hàng ngàn thiền sinh tĩnh lặng giữa rừng sồi trong
nắng ban mai [ Hè 2006 - (bấm vào hình để phóng lớn) ]
|
Làng Mai yên tĩnh…
Mùa thu 2006 này, làng Mai từ ngoài
nhìn vào vẫn yên tĩnh như một làng quê Việt nam thời xa xưa. Hôm nay lại
là ‘’ngày làm biếng‘’. Những
ngày ở Làng Mai có vẻ như rất là bận rộn, khóa tu nầy tiếp nối khóa tu
kia như các lớp học, hội
thảo, tiếp khách thập phương, các ngày hội làng. Để giữ không khí
không bao giờ căng thẳng dù bận rộn
mấy thì mỗi tuần ở Làng Mai đều có một ‘’ngày
làm
biếng
‘’, cho mọi người thức dậy muộn, nằm
nghỉ ngơi, tắm, giặt, đọc sách, viết thư riêng, thăm nhau, đi dạo. Mỗi
thành viên mỗi tháng có 40 Euro tiền bỏ túi, tiêu vặt; theo giá tiền
‘’đồng’’ trong nước bằng 800.000 đồng, là khá lớn, nhưng ở đây vừa đủ để
mua tem, thẻ gọi điện thoại, thiếp chúc mừng, bưu ảnh, chiếc kem, gói
kẹo chocolat, túi vải, cuốn sách, bút mực, bàn chài và kem đánh răng…
Thật ra ở Văn phòng làng Mai, các
thày cô đang thức khuya dạy sớm, dồn dập công việc. Nhóm tu sĩ
Làng Mai như được đào luyện trong
trường bách khoa của cuộc đời. Dù anh hay chị có sức học thật cao hay
thật thấp ở ngoài đời khi chưa tu, nhưng khi đi tu thì tất cà đều được
luân phiên trong nhiều nhóm : nhóm nầy làm việc văn phòng, nhóm kia lái
xe, nhóm nọ nấu cơm, làm tàu hủ, trồng rau sạch, làm vườn, lo dọn rừng,
dọn cỏ, trồng sen... nhóm khác lo thiền đường,
Việc chuẩn bị cuộc hành hương thứ
hai vào đầu năm Đinh Hợi (2007) đang rất khẩn trương. Danh sách tăng
đoàn, giấy tờ, hộ chiếu, visa. Làm việc với sứ quán Việt nam, với Sứ
quán Pháp ở Hànội, đặt khách sạn cho thiền sinh cư sĩ, xin cho
tăng thân tu sĩ tá túc ở các chùa từng Miền...
Kế hoạch cho từng ngày của 77 ngày
hồi hương, theo chủ đề:’’Bồi
đắp gốc
rễ, khai thông suối nguồn‘’.
Nội dung chính của cuộc trở về này
vẫn là hoằng pháp, với một việc quan trọng là tổ chức
Đại Trai Đàn,
cầu siêu
trong cả nước cho tất cả những người
Việt anh chị em ta chết trong hơn nửa thế kỷ qua, không kể đứng bên
chiến tuyến nào, dưới lá cờ nào, theo đảng phái hay tổ chức chính trị,
tôn giáo, địa phương nào. Một cuộc cầu siêu chân thành, sâu sắc. Tôi
mong dịp này ai có người thân chết trên biển cả,
hay chết trong tù, ngoài Côn Đảo, dưới bom đạn...
xin thông tin cho biết
tên tuổi, ngày và nơi
bị nạn trên biển để làng Mai có thể
thống kê và lên danh sách cầu siêu, từ đó may ra biết rõ thêm về sự kiện
bi thảm này, vì hiện ước lượng quá xa nhau, từ 20 ngàn đến 500 ngàn, con
số nào gần sự thật.
Lại còn việc theo dõi bộ phim ‘’Đường
xưa mây trắng‘’
sẽ tiến hành ra sao để lột tả đúng
hoặc gần đúng cuộc đời của Bụt, tải được đạo pháp thâm thúy mà tự nhiên,
tránh thần bí hóa và chạy theo thị hiếu, nhưng lại hấp dẫn người xem.
Việc này không đơn giản, vì bộ phim lớn này sẽ có thể quay với ngoại
cảnh ở Ấn độ, Thái lan, Việt nam và Mỹ… ??? Nhân vật đông, nhiều vẻ, cần
khung diễn viên có tài nhập vai thật đạt, sống động, tả được cả tăng
đoàn theo Bụt lên đến 1.250 đệ tử, với cuộc sống trong rừng rậm, cả một
thế giới động vật : voi, hổ, hươu, nai, cừu, trâu, bò, rắn, trăn, cá
sấu, thỏ, sóc, thiên nga, phượng hoàng, gà, vịt, chim sẻ, công, sáo… và
thiên nhiên hùng vỹ : thác đổ, đồng cỏ, sông Hằng kỳ vỹ, núi tuyết
Hymalaya, bầu trời sao và mây trắng …đều có ‘’vai diễn‘’ trong phim.
Ngay trước mắt đoàn tăng thân làng
Mai sẽ thiền hành giữa thủ đô Paris ngày chủ nhật 22-10 sau cuộc nói
chuyện ở Hội trường lớn Mutualité tối 21-10.
-oOo-
Thật là duyên hạnh ngộ đẹp cho tôi
được trở về làng Mai mùa thu năm nay. Cuộc đời còn lại của tôi mang dấu
ấn cuộc hành hương ngắn ngủi này. Tự tin hơn, yêu đời hơn. Ăn thức ăn
đơn giản mà ngon lành hơn. Tim bị bệnh vì đập thất thường nay ổn định
khác hẳn trước. Danh lợi hão huyền coi nhẹ từ 16 năm tan biến hẳn như
sương khói. Tôi hết đỏ mặt cao giọng khi tranh luận. Tôi tin hơn ở con
đường phi bạo lực, quý trọng gấp bội các chiến sỹ dân chủ trong nước gan
góc kiên trì lẽ phải, sự thật và điều thiện, đang nêu gương cho các đảng
viên cộng sản còn mê muội sớm từ bỏ tà đạo.
Tạm biệt làng Mai thân thiết, tôi
nhớ đến lời Bụt nói với chú bé chăn trâu
paria
/ tiện dân : ‘’con ạ,
có những điều đông đảo người tin từ lâu là lẽ phải,
vậy mà là
tà kiến
đấy ! ‘’. Đó là
tà kiến
coi tầng lớp
paria
nhơ nhớp hơn trâu chó, ai đụng vào
họ là bị nhiễm bẩn không sao gột rửa. Như
tà kiến
gần đây coi đấu tranh giai cấp và
bạo lực là thiêng liêng (!), là động lực thúc đẩy xã hội (!), như
tà kiến
hiện tại coi độc quyền một đảng là
chân lý vĩnh cửu (!), bất chấp giá trị dân chủ hiển nhiên của thời đại,
bất chấp những kêu gào bất công và oan ức ngút ngàn, ngày đêm vang lên
từ ngàn vạn dân oan khắp nông thôn và thành thị quê ta.
Đạo Phật phải canh tân,
đạo Phật phải trẻ lại
nhờ có tâm linh hùng mạnh sâu sắc, sẽ biết cách mở ra những cái thấy cạn
cợt, cục bộ sai lầm và biết cách khéo léo chửa
trị bằng cách thổi làn gió tâm linh
vào tâm vô úy (không sợ hãi) mà từ bi của mọi người. Các
lực lượng dân chủ và dân tộc nếu có được đời sống tâm linh sẽ
kết hợp được, sẽ đấu tranh
chính trị với phục hưng văn hóa, bồi dưỡng tâm linh, đẩy lùi tà đạo và
tà kiến, độc đảng và bạo quyền, mở ra trang sử mới cho dân tộc Việt nam
luôn quý điều Thiện, chuộng tình huynh đệ, nghĩa đồng bào.
Bùi Tín
Paris. 18/10/2006.
|
|