THỪA
THIÊN - HUẾ | ĐÀ NẲNG | CAM RANH - NHA TRANG |
1/4 Chủ nhật
(14/2 âl)
Sáng: Bố tát tại Chùa Linh
Quang
Chiều: Pháp thoại tại Trung tâm Festival
Huế
Thổn
thức sông Hương

Kiểm tra
kỷ thuật lần chót

Bên trong
hội trường

Bên ngài
theo dõi qua màn hình
|
3g chiều, trời vẫn còn đổ lửa, Huế và các tỉnh phía Nam nóng kinh người,
hàn thử biểu lên 39 độ bách phân. Bộ phận kỷ thuật, âm thanh, ánh sáng,
thâu hình của làng Mai đã có mặt tại hội trường Festival Huế rất sớm.
Các sư cô trẻ chạy điện, bắt giây, điều khiển máy móc trông rất kỷ
thuật.
Tăng chúng Từ Hiếu và Phật tử đã kéo nhau tìm phương tiện đến hội
trường, một địa điểm nằm bên Sông Hương, chu vi sân rộng thoáng. Các ghế
nhựa đã sắp sẳn đầy sân dưới nắng chiều chói chang. Bên trong thính
phòng chứa độ 200 chiếc ghế xếp bọc vải vàng, dành cho khách mời, phần
lớn các ban ngành, giới trí thức và các tu sĩ. Buổi pháp thoại được sự
tài trợ đông đảo các tầng lớp, đặc biệt là công ty khách sạn Hương Giang
và ông giám đốc Festival Huế. Pháp thoại tổ chức bất cứ nơi đâu, làng
Mai luôn chủ động về âm thanh, một hệ thống máy móc hiện đại đem theo từ
bên Làng, do quý thầy, quý sư cô điều khiển thành thạo. Ngay khi điện bị
cúp, vẫn có máy phát riêng, như ở Nam Giao, đoàn không xử dụng điện công
cộng!
Ban Trị Sự Thừa Thiên - Huế phân bố các khâu sinh hoạt của đoàn tại Huế
khá khoa học, trách nhiệm tổ chức pháp thoại do Hòa thượng Hải Ấn chùa
Từ Đàm đảm trách, chẩn tế thì do Hòa thượng Liên Hòa chùa Trúc lâm bố
trí. Hòa thượng Huệ Ấn (Phổ Quang), Hòa thượng Thanh Liên (Từ Hoá) làm
đệ nhất và đệ nhị sám chủ.
5g. Sư Ông và một số tôn túc tại thành phố Huế quang lâm, làm ngưng nửa
chừng bài hát do một thầy bên Làng hướng dẫn thực tập. Hòa thượng Khế
Chơn vài lời giới thiệu về Sư Ông và tán thán công đức hoằng hoá của Sư
Ông. Trước khi đoàn làng Mai xướng bài Tào Khê và danh hiệu Bồ Tát Quan
Thế Âm,
Sư Ông giải thích ý nghĩa suối Tào Khê và công năng của nó.
“Quyền Lực và Hạnh Phúc” đó là chủ đề buổi pháp thoại, cán bộ,
doanh nhân, giáo sư, nhà văn... rất chú ý mà trước mấy hôm được biết là
chủ đề đặc biệt, ai cũng ngở Sư Ông sẽ nói về chính trị cho các quan
chức có quyền lực,
Người
nói : Ai cũng nghĩ có quyền lực là có hạnh phúc, trong chúng ta ai
cũng có quyền lực, quyền làm
Cha,
làm
Thầy,
làm
Giám
đốc,
Tổng
bí thư … nhưng vì chúng ta xử dụng quyền lực sai nên gây khổ đau cho
mình và cho mọi người, trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Ví dụ Tổng
thống G.W Bush, người nhiều quyền lực nhất thế giới, nhưng bản thân ông
ta không những không có hạnh phúc mà còn khổ đau, gặp nhiều khó khăn,
bức xúc vì Iraq. Người có quyền lực nhất thế giới cũng không giải quyết
hết những phức tạp của thế giới, vì thế càng chạy theo quyền lực càng
đánh mất hạnh phúc, nếu quyền lực đó không đủ ba đức tính : Đoạn dức –
Trí đức – Ân đức. Sư ông dẫn chứng một số câu chuyện tại Mỹ giàu có và
danh vọng ham đeo đuổi bóng dáng quyền lực mà đánh mất hạnh phúc bản
thân và gia đình, một viên nữ cảnh sát Mỹ, đã tham gia các khoá tu làng
Mai, về áp dụng các đức tính đó trong ngiệp vụ, đã cảm hoá tội phạm và
đồng nghiệp rất nhiều, sau đó, cô ta đã tổ chức trên 400 khoá tu cho
đồng nghiệp khắp các tiểu bang.
Nữ cảnh sát đó cũng có mặt theo đoàn, được giới thiệu phát biểu. Cô ta
có gương mặt và dáng dấp của một nhà quân sự mất đi ít nhiều nữ tính. Cô
ta thuật lại quá trình tham dự tu tập, nói lên lòng biết ơn vị thầy mà
cô ta tôn kính nhất, nói đến kinh nghiệm áp dụng ba đức tính trong
nghiệp vụ, thậm chí bắt tội phạm vái đồng bào mình để tạ lỗi trước khi
bị dẫn độ. Cô ta hài hước, nếu ngày nào đó công dân Mỹ đều ý thức đạo
đức và biết xử sự tốt đẹp, có lẽ ngày ấy cảnh sát Mỹ sẽ rãnh rỗi hơn! Và
cô ta cám ơn người VN, đất nước VN và tăng thân làng Mai đã ưu ái cô,
giúp cô, cô nguyện : con sẽ mang đất nước của Thầy, con người của đất
nước Thầy, đi bất cứ nơi nào để những bước chân thực tập con làm lợi
ích cho đất nước và người của đất nước Thầy con!
Cô nói bằng sư hãnh diện, sung sướng và xúc động. Một người đàn ông nói
giọng Huế ngồi cạnh tôi thì thầm với người đàn bà ngồi bên tay phải :
Người nước ngoài lại là một cảnh sát còn biết áp dụng sự tu tập của Sư
Ông, tại sao mấy thầy mình không biết áp dụng cho Phật Giáo Việt Nam tốt
đẹp hơn!
Sư Ông đã cảm hoá rất nhiều những người đang nắm quyền lực tại Mỹ, những
cảnh sát để thực hành tu tập của làng Mai mà không cần thờ Phật quy y
theo nghi thức tôn giáo. Sư Ông làm mới Phật Giáo trong xã hội phương
Tây, thay vì quy y, là bản cam kết (ký hợp đồng) nguyện giữ những điều
thiện lành trong cuộc sống và quay về với ba đức tính thánh thiện của
mỗi người.
Sau thời pháp thoại, Sư Ông dành thời gian để thính chúng đặt câu hỏi,
phần lớn vì họ chưa nắm rõ nội dung pháp thoại, nên câu hỏi không sâu
sắc. Một vị trí thức có mặt trong những năm đất nước lâm vào cuộc chiến
đã hỏi: nội dung bài thơ mà con không nhớ hết, nhưng một câu trong
bài thơ của Sư Ông lúc bấy giờ đã làm cho những kẻ lâm chiến đều chống
đối vì hiểu sai, đó là - một mũi tên làm rơi hai lá cờ, xin Sư Ông giải
thích! Sư Ông đáp : - tinh thần Phật Giáo là tinh thần trung đạo, không
thiên tả cũng không thiên hữu nên không kẹt một phía, chính tinh thần
trung đạo đó
đã
vượt khỏi tính nhị biên. Có không, còn mất, được thua, đúng sai… đều bị
rơi rụng.
Một câu hỏi khác : Bạch Sư Ông, đất nước còn nghèo, làm sao pháp của
Sư Ông giúp cho dân tộc tiến nhanh theo đà tiến hoa thế giới? Sư Ông đáp
: vấn đề tha hoá nhân sự là vấn đề cơ bản làm đất nước chậm tiến chứ
không phải pháp môn nào có thể chuyển hoá cho đất nước tiến nhanh được,
vì thế muốn đất nước tiến nanh, phải chuyển hoá con người đang có
quyền lực.
Một vị tăng hỏi câu trong Lâm Tế ngữ lục : Tùy xứ đắc chủ, lạc xứ đắc
chân? Và nhiều câu mà thời gian không đủ để giải đáp.
Bên ngoài sân, hàng ngàn người ngồi chật khuôn viên Festival theo dõi
màn hình rộng, âm thanh bố trí đủ cho mọi góc độ nghe rõ. Bầu trời lên
trăng tự bao giờ, gió sông Hương từng cơn xua tan cái ngột ngạt của
ngày; xe hai bánh, xe du lịch, xe nhiều chỗ đậu khắp nơi. Tuy giữa phố
phường, nhưng bầu không gian yên tĩnh một góc xứ Thần kinh. Tuy thông
tin cuộc Pháp thoại nhiều người dân chưa biết hết, nhưng khi diễn ra,
lượng người có mặt như một sự kiện bất ngờ.
Sư Ông kết thúc buổi pháp thoại, Hòa thượng Hải Ấn thay mặt Ban Tổ Chức
ngỏ lời cảm tạ Sư Ông, cảm tạ các nhà tài trợ; Sư Ông tặng thư pháp và
sách dĩa cho hai nhà tài trợ chính – khách sạn Hương Giang và Festival
Huế. Trong hội trường và ngoài sân đều tỏ ra phấn kích. Mọi người đứng
lên chắp tay nghinh tiển Sư Ông, chư tôn túc và đoàn hồi cư.
Huế, sau một ngày oi bức, trời về đêm dẫu sao cũng dễ chịu, quý thầy và
Phật tử về Diệu Đế phụ giúp trang trí thiết lập Đại Đàn chẩn tế siêu
bạt. Tất cả đều thức khuya để làm việc theo khả năng, vì bao vong linh
chiến sĩ đôi bờ, bao oan hồn bất đắc kỳ tử đang chờ đợi sự cứu bạt của
chư tăng hầu giúp cho kẻ mất người sống đều được giải toả mọi tâm lý
vướng víu. Bầu không khí những ngày tới của cố đô chắc phải thanh thản
hơn. Phật Giáo Huế mỗi người đang mang một thổn thức riêng, nhưng cái
thổn thức chung của Huế vẫn là sự an lành thịnh vượng cho quê hương.
Nước sông Hương cũng đang thổn thức giữa màn đêm ngự trị, cái thổn thức
của sóng nước sông Hương cũng nhẹ nhàn như sự hổn thức của người dân xứ
Huế, muốn được nói lên điều họ muốn nói cho sự đoàn kết của Phật Giáo
lẫn quê hương trong thời đại toàn cầu hoá hiện nay mà dân tộc phải đương
đầu.
Trên guơng mặt hàng ngàn người có mặt đêm nay toát lên vẽ nhẹ nhàn mãn
nguyện như vừa trút bỏ cái u uẩn của lòng mình. Ngoài đường, dòng xe cộ
và người đi bộ cho thấy một hiện tượng quy tụ đông đảo giữa phố Huế hiện
nay là việc hiếm như cái hiếm của một thổn thức của Huế hiện nay.
MINH MẪN
1/4/07
|