.

PSN
BỘ MỚI 2007
HỘP THƯ

                          TRANG CHÍNH

Không có con đường nào đưa ta đến Hạnh phúc, Hạnh Phúc là con đường - There is no way to happiness - happiness is the way (Thích Nhất Hạnh)

BBC NÓI VỀ
THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH

Thích Thích Nhất Hạnh là một thiền sư nổi danh trên thế giới, là một  văn nhân, một thi nhân, một học giả, mà cũng là một người đấu tranh cho hòa bình. Bên cạnh đức Đạt Lai Lạt Ma thì Thầy là bậc đạo sư nổi tiếng nhất trên thế giới hiện nay. Ngoài ra Thầy còn là tác giả của trên một trăm cuốn sách, trong đó gồm có những "xếp hạng bán chạy nhất“ (bestsellers)  như những cuốn Hòa Bình Từng Bước Chân (Peace is Every Step), Phép lạ của sự  Tỉnh thức (The Miracle of Mindulness), Chúa  ngàn  đời, Bụt ngàn đời (Living Buddha Living Christ) và Giận (Anger)

Thầy Thích Nhất Hạnh  sanh năm 1926, Thầy xuất gia năm 16 tuổi. Chỉ 8 năm sau Thầy dựng lên Trung tâm  Phật giáo  Ấn quang (An Quang Buddhist Institute) tại Sài Gòn. Năm 1961 Thích Thích Nhất Hạnh -người được những  môn đồ  gọi là Thầy- đã xuất ngoại du học tại Hoa Kỳ và giảng dạy môn Tôn giáo đối chiếu tại các đại học Columbia và Princeton. Hai năm sau Thầy quay trở về quê hương để góp phần hướng dẫn  nỗ lực hòa bình của Phật giáo.

Rằm tháng hai năm 1964 Thầy thành lập Dòng tu Tiếp hiện (the Order of Interbeing), vào đúng giai đoạn chiến tranh leo thang khốc liệt tại Việt Nam, lúc mà  giáo lý của Đức Thế Tôn cần thiết vô cùng để đối đầu lại với hận thù, bạo động và chia rẽ đang bao phủ khắp quê nhà. Vào giai đoạn này. Dòng tu bao gồm một số nhỏ những thành viên chí nguyện dấn thân vào những công tác xã hội và hành trì theo lý tưởng của Đạo Phật Đi Vào Cuộc Đời. Dòng tu được xây dựng trên căn bản của 14 giới Tiếp Hiện, cũng còn được gọi là những phương pháp thực tập chánh nhiệm. Cũng trong năm ấy với một nhóm những giảng sư và sinh viên đại học tại Việt nam ngài thành lập nên Trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội đào tạo những nhóm tác viên trẻ tuổi dấn thân vào những làng mạc xa xôi giúp xây cất  những trường học, những bệnh xá và gầy dựng lại những thôn xóm đã bị hủy diêt vì đạn bom. [ Tháng 2 năm 1964 Thầy thành lập Viện Cao Đẳng Phật Học tại Sài Gòn, và chỉ non 14 tháng sau nó được Thầy nâng lên thành Viện đại học Vạn Hạnh (bổ túc của Phù Sa) ].

Hai năm sau, vào năm 1966, Thầy rời Việt nam ra xứ ngoài để vận động kêu gọi hòa bình. Nhà cầm quyền  đương thời vì thế cấm cửa không cho phép Thầy  hồi hương. Năm 1967 khi đề nghị Hội đồng Nobel trao giải Nobel Hòa bình cho Thầy, ông Martin Luther King đã phát biểu:  "Ông thầy tu mãnh khảnh xuất thân từ Việt nam này, ngài là một học giả uyên thâm. Những phát kiến cho hòa bình của ngài, nếu áp dụng được, sẽ dựng nên một tượng đài cho tinh thần  hòa đồng, tình huynh đệ  và nhân bản".

Năm 1969 Thầy hướng dẫn Phái đoàn Hòa bình Phật giáo tham dự Hội nghị Hòa bình Paris và thành lập Unified Buddhist Church (UBC) tại Pháp quốc. Lúc khởi đầu Giáo hội đặt cơ sở tại Thiền Đường Sweet Potatoes năm 1975. Pháp Từ của Thầy được truyền bá mỗi lúc một rộng rãi và tăng đoàn phát triển mạnh mẽ. Năm 1982 Làng Mai (Plum Village) được thành lập. Tọa lạc tại miền nam nước Pháp, Làng Mai là một Trung tâm Thiền tập và là cơ sở của Dòng tu Tiếp hiện. Mỗi năm hàng ngàn người khắp nơi trên thế giới từ những truyền thống tâm linh khác nhau khắp nơi đổ về Làng Mai để nghe pháp thoại và tu tập. Đây là trú xứ thường xuyên của Tăng đoàn (đoàn thể của những người tu tập) gồm khoảng 150 các thầy, các sư cô cùng các cư sĩ thường trú (Số thiền sinh gia tăng theo thời gian, tính đến nay thì đã vượt xa con số 150 / PS bổ túc).

Điểm nổi bật của pháp môn thầy Thích Nhất Hạnh trao truyến là việc nhấn mạnh đến yếu tố hạnh phúc, hạnh nguyện  dấn thân vào đời và áp dụng được phương pháp thực tập chánh niệm vào đời sống hàng ngày. Chánh niệm là có mặt trong phút giây hiện tại để có thể có thể nhận diện được những gì đang xẩy ra trong thân, trong tâm ta và cả trong thế giới chung quanh ta. Pháp môn Thầy dạy chú trọng đến thực tập hơi thở và tỉnh thức đầy chánh niệm từng hơi thở một. Thầy vẫn thường nhắc nhở đệ tử, bất cứ một việc gì xẩy ra đều có thể là cơ hội ngàn vàng để ta có thể tiếp xúc được với thực tại nhiệm mầu, cả đến như chuyện rửa bát hay lái xe. Thầy dạy chúng ta cần nên chấm dứt cuộc nội chiến trong tâm mình, lắng dịu lại cái bung xung trong tâm mình và trở về với giây phút hiện tại. Khi ta được an lành, khi ta hạnh phúc thì ta có thể mỉm nụ cười và ai ai trong gia đình, trong toàn thể xã hội quanh ta đều được hưởng lợi lạc từ niềm an lành của ta. Nhờ thế ta có thể  thực chứng ý nghĩa câu "Không có con đường đẫn tới hạnh phúc – Hạnh phúc là Con đường".

thichnhathanh.shtml

 

 THEO DẤU THIỀN SƯ V


Những ngày đầu tiếp nhận cơ sở
Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu

  • PSN - 30.12.2008 | Liên Anh

1.

Hôm nay là ngày thứ sáu 05.09.2008, tôi cứ nghĩ là một ngày như mọi ngày. Đang đọc báo thì có tiếng điện thoại reo vang. Một giọng nói mà từ gần một năm nay vắng bóng, đó là chị Chân Diệu: em ơi xong rồi! Anh luật sư vừa thoả thuận xong giao kèo cách đây khoảng hai tiếng đồng hồ... Được biết việc ký kết mua trung tâm đã xong xuôi, tôi sung sướng, hạnh phúc khó tả. Tiếp đó là tin sẽ nhận chìa khoá vào thứ tư 10.09.2008, và họp báo vào trưa ngày 12.09.2008. Đáng nói nhất ở đây là những chữ công việc đã xong.

Lòng tôi nhẹ nhỏm, như một hòn đá lớn đè nặng trên vai vừa rơi xuống. Tôi mừng khôn xiết, công việc xong có nghĩa là Viện Phật Học Ứng Dụng đã có địa điểm chính thức, ước mong của Thầy trò bốn chúng đã thành sự thật. Không mừng sao được, sau hơn hai năm, nói cho đúng là sau hai năm và ba tháng tìm kiếm. Đầu năm nay Thầy dạy: các con lo tu tập, công việc tìm kiếm tạm gác lại. Chỉ vâng lời Thầy thôi, nhẹ nhàng. Công việc hôm nay hoàn tất. Việc của chùa rất mầu nhiệm, không làm nhưng công việc hôm nay đã xong. Chúng tôi chỉ cùng vui và sung sướng với công đức của những người đồng Đạo khác, thấy mình vẫn được chia sẻ niềm hạnh phúc, thương yêu.

Ngược dòng thời gian trở về năm 2006, vào tháng 5 năm đó, trong một dịp họp mặt các anh chị em Tiếp Hiện tại Berlin. Chúng tôi có thưa tới quí sư cô về sáu căn nhà trong một khu vực tại Rheine, địa điểm đó khi xưa là chung cư cho sĩ quan thuộc quân đội Liên bang Đức. Khi quân đội Đức thu nhỏ lại tại nhiều nơi trên xứ này, những trung tâm quân đội đã nhường lại cho dân sự xử dụng. Khi những khoá tu tại Berlin và Stuttgart kết thúc, sư cô Trung Chính và sư cô Bảo Nghiêm có đến xem những chung cư này, sau đó quý sư cô đã về Làng và thưa lên Sư Ông. Sư Ông rất tán thành với kế hoạch thành lập một trung tâm tại Đức với những căn nhà trên.

Thời gian lặng lẽ trôi, thấm thoát đã hai năm qua. Quí thầy và quí sư cô đã được nhiều người trong Tăng thân Việt nam cũng như tăng thân Đức tại các địa phương giới thiệu nhiều cơ sở khác nhau. Sau khi được biết về Sư Ông nói riêng và những hoạt động của Làng Mai nói chung, đã có rất nhiêu cơ quan, cũng như nhiều thành phố muốn chuyển nhượng những tòa nhà to lớn cho Làng. Có những chuyến chúng tôi được tháp tùng theo quí thầy hoặc quí sư cô, đi xem những trung tâm được giới thiệu. Có chuyến đi liên tục trong nhiều ngày, dọc ngang theo nước Đức, đến hư cả xe của Sư Ông. Nơi nào chúng tôi cũng thường được nghe những lời nói khích lệ để đưa Làng Mai về địa phương của họ.

Ngày tháng qua mau, hôm nay giấy tờ đã hoàn tất. Tuy Làng không về nơi chúng tôi giới thiệu, nhưng chúng tôi rất vui. Làng về Đức là điều chúng tôi thiết tha mong muốn. Một tăng thân vững chãi như Làng Mai về gần để mình nương tựa, có hạnh phúc nào lớn hơn nữa. Các con và bè bạn của chúng sẽ gặp gỡ nhau nơi đó. Có quí Thầy và quí Sư cô hướng dẫn trên đường thực tập những pháp môn chuyển hoá.                                              

Hôm nay là ngày thứ tư 10.09.2008. Trời cuối hạ nên không nóng bức, nhũng tia nắng rực rỡ ấm áp và dễ chịu. Con đường từ nhà chúng tôi tới địa chỉ Waldbröl dài trên 200 cây số. Chỉ còn hai giờ đồng hồ nữa là đến giờ hẹn, đến trễ sẽ quê lắm. Ở xứ Đức này, đến trễ hẹn là việc nên tránh. Tôi nói chồng tôi lái xe từ từ và cẩn thận, nhưng trong lòng thì lo lắng, lo đến trễ thôi. Tôi niệm Hồng danh Đức Bồ Tát Quán Thế Âm suốt buổi, suốt quảng đường. Chưa bao giờ tôi niệm nhiều và lâu như thế. Cuối cùng chúng tôi đến nơi đúng giờ và an toàn. Tôi thở phào nhẹ nhõm.


Ngày đầu tiên Tăng thân Làng Mai tới cơ sở (photo Liên Anh)

Đến nơi, quí thầy và quí sư cô Làng Mai đã đến đông đủ. Nhìn thấy Tăng đoàn với màu áo nâu sòng thân quen, bao căng thẳng, mệt mỏi tiêu tan đi đâu hết, tôi thấy trong người nhẹ nhàng, an lạc. Thầy Pháp Ấn hướng dẫn tăng đoàn thiền hành từ từ đến trước tòa nhà. Trước của chính nhà đã có hai người đại diện đứng chờ sẵn, chúng tôi đến nơi và cũng đứng chờ bên ngoài. Cuối cùng anh luật sư cùng chị Chân Diệu xuất hiện. Tay bắt mặt mừng, chúng tôi chào đón nhau, sau đó Tăng đoàn từ từ bước tới trước toà nhà.

Hai vị đã bị đứng đợi hơn nửa giờ trước tòa nhà mỉm cười, chào hỏi Tăng đoàn. Họ dẫn Tăng đoàn bước qua khung cửa, vô hành lang, một đại sảnh xuất hiện trước mặt, ai ai cũng trầm trồ trước sự vĩ đại và tráng lệ. Một sư cô và cô vợ trẻ của anh luật sư ghé tai nói nhỏ: nơi đây thật xứng đáng cho Thầy, Thầy đây là Sư Ông Làng Mai.

 
Tòa nhà trước khi nhận (photo Liên Anh)

Có thể nói tòa nhà này là một cung điện khá nguy nga, nền lát toàn bằng cẩm thạch. Cùng loại cẩm thạch này người ta dùng lát trong nội viện của đức Giáo Hoàng tại Roma. Tuy toà nhà được xây xong vào cuối thế kỷ thứ mười chín (1897), đến nay nó vẫn chưa hoàn tất theo như những phác hoạ của kiến trúc sư Karl Preuss. Bản dự án đó hiện giờ đang được cất giữ tại phòng lưu trữ của khu vực Oberbergischen Kreis. Tình cờ chúng tôi đã được xem qua. Thầy viện trưởng Thích Chân Pháp Ấn đã xin một bản sao (Kopie), sau này có cơ hội quí vị sẽ được chiêm ngưỡng. Qua nhiều năm nơi đây đã là bệnh biện và bảo sanh viện, cũng như dưỡng đường. Một công trình to lớn duy nhất do ông Robert Ley thực hiện.


Một phần của hành lang đại sảnh (photo Liên Anh)

Đến thăm tòa nhà này du khách có ấn tượng về tầm mức quan trọng của nó trong quá khứ, qua những thiết kế và trang hoàng đặc biệt. Những họa phẩm Mosaik công phu được cắt ráp tỉ mỹ. Những tảng cẩm thạch đặc sắc được lát trên những hành lang chạy dài. Dưới mắt của người tham quan, nó quả thực là hàng quốc bảo của nước Đức, và Tiến sĩ Antwerpes đã có lý để ghi nó vào danh sách những di tích lịch sử của quốc gia phải được bảo quản vào ngày 12.01.1990. Việc đưa tòa nhà vào những di sản của Liên Bang, có hiệu lực nhắc nhở,  nhưng hoàn toàn không có ý tán tụng, biểu dương, nó đòi hỏi nơi mỗi người quan sát một sự phê bình, giải thích ở thời điểm hiện tại. (Theo tài liệu về tòa nhà nhân ngày kỷ niệm 100 năm, với tựa đề 100 năm lịch sử  của đại tá Thiele).


Một trog những tác phẩm nghệ thuật Mosaik (photo Liên Anh)

Phía trong, trái đại sảnh, bên trên một hành lang rộng lớn với những bậc thềm nằm hai bên dẫn lên lầu. Nơi đây được trang trí bằng những tác phẩm nghệ thuật Mosaik của nghệ nhân Otto H. Gerster. Ông đã sáng tạo những hình ảnh truyền thống, sinh động, có sức mạnh nhưng vẫn giữ được sự thanh lịch như ngựa và người phi ngựa. Những hình ảnh này đưa chúng ta trở về thời văn minh cổ điển của Hy Lạp. Người nghệ nhân này tuy nằm dưới áp lực chính trị của thời bấy giờ, nhưng ông đã khôn khéo để không bị ảnh hưởng vào mục đích sáng tạo nghệ thuật của mình. Ông đã thể hiện từng chi tiết sắc sảo của một nghệ nhân có lập trường, nhờ đó mà chế độ thời bấy giờ không từ chối được. Nhất là trong thập niên 40 dưới guồng máy chiến tranh, nếu không thận trong, khéo léo chuyển hóa những đòi hỏi độc đoán, thì hôm nay những bức tranh nghệ thuật của ông đã đi vào quên lãng. Đây là một trong những bức tranh nghệ thuật theo phong cách Mosaik duy nhất còn nguyên vẹn, rất xứng đáng được bảo quản làm tặng phẩm cho các thế hệ tương lai.

Trở lại việc tiếp nhận toà nhà. Bên trên quầy phía trong đại sảnh, nơi khi xưa dùng đón khách, nhiều tập hồ sơ dầy cộm đã được chuẩn bị trước. Sau khi nghe hai vị đại diện giải thích vài chuyện cần thiết, hai bên đã ký giấy giao và nhận chìa khoá, giữa B.I.M.A (Cơ quan quản trị bất động sản Liên Bang) và EIAB (Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu). Nói là bàn giao chìa khoá, sự thực gồm có một hộp và một tủ nhỏ đựng đầy ắp những chùm chìa khoá. Không thể nào đủ sức kiểm soát lại, đành phải tin nhau thôi.

Trong khi anh luật sư lo những thủ tục cần thiết cho buổi bàn giao, cô vợ trẻ của anh thì đi chụp hình nhiều nơi. Cô nói với tôi: chưa bao giờ tôi chụp nhiều hình về những khuôn mặt như ngày hôm nay. Cô muốn ghi nhận lại những phút giây đáng nhớ này. Cô tấm tắc khen ngợi tòa nhà đẹp, khang trang và khẳng định nhiều lần: ít nhất cũng phải được như thế này, mới xứng đáng cho Thầy.

Cặp vợ chồng này là người Đức, cả hai đều là luật sư. Họ về Làng Mai tu tập nhiều năm, đã ăn chay thực tập chánh niệm từ lâu. Cô kể với chúng tôi rằng, vợ chồng cô về Làng Mai ba tuần vẫn chưa đủ, họ rất muốn ở lại lâu hơn, nhưng vì công việc nên không làm khác được. Hôm nay Làng Mai về tới Waldbröl, cách nhà họ chừng 100 cây số, họ hạnh phúc lắm, nét mừng vui hiện trên khuôn mặt, miệng tươi cười và không ngớt lời ca ngợi.


Chủ cũ và chủ mới của tòa nhà (photo Liên Anh)

Trước khi chào tạm biệt các quan khách, quí thầy quí cô Làng Mai đã hát những bài thiền ca: hạnh phúc trong từng phút giây, đây là tịnh độ... bằng 3 thứ tiếng Việt, Đức, Anh. Lời ca vang vọng trong sảnh đường bao la, thấm vào người tạo nên một cảm giác nồng nàn, hạnh phúc không thể diễn tả hết bằng lời. Tôi thoáng nghĩ, Thầy sẽ hài lòng, nhất là khi Thầy tới và thấy mọi người hoà hợp, hạnh phúc.


Trước khi tạm biệt quan khách đại chúng ca bài Đây là tịnh độ (photo Liên Anh)

Những thủ tục bàn giao đã tạm xong. Giờ đây anh luật sư có thể hướng dẫn mọi người có mặt đi thiền hành. Anh là người biết rõ ranh giới của cơ sở mới được tiếp nhận này. Anh hỏi: chúng ta đi thiền hành chung quanh khu nhà hay chung quanh khu đất. Thầy Pháp Ấn đáp không do dự: chúng ta đi thiền hành một vòng lớn quanh khu đất vậy.

Thời tiết bây giờ sắp vào cuối hạ, nhưng bầu trời hôm nay đặc biệt còn đẹp lắm, ấm áp, nắng vàng trải trên cây cỏ. Vòm  trời trong xanh không một gợn mây. Những ngày như hôm nay tại xứ Đức này rất hiếm hoi. Tôi nói nhỏ với những người đi thiền hành bên cạnh: Kìa, không gian thênh thang, ấm áp đang vui cười đón mừng tăng đoàn Làng Mai đó.

Chúng tôi thong thả từng bước chân theo anh luật sư đi đến cuối đường. Sau đó anh dẫn đoàn người chúng tôi lên một ngọn đồi sau tòa nhà. Theo con đường trải nhựa lên cao, một vườn cây ăn trái hiện ra trước mặt. Nào táo, nào lê, nào anh đào... nhiều lắm. Cỏ xanh trong vườn cũng được chăm sóc, cắt gọn gàng xanh tươi, một màu xanh mát mẽ. Nhìn xuống hướng tòa nhà tuy rộng lớn, nhưng nó đã bị những cây cổ thụ xanh tươi che kín. Chỉ cho ta một màu xanh thiên nhiên, xa xa vượt qua thung lũng bên kia núi, vài căn nhà điểm mầu trắng nhấp nhô. Một bức tranh sống động trước mắt chúng tôi.

Tôi thoáng nghĩ, nếu có Sư Ông ở đây, tôi sẽ đến bên và thưa rằng: Thưa Thầy, Chư Tổ đã giúp chúng ta, nên hôm nay giấc mơ có trung tâm ở Đức của Thầy trò chúng ta đã thành sự thật. Hình ảnh Thầy hiện ra trước mắt, Thầy mỉm mười và có lẽ chỉ nói một lời thôi: Ờ!

Niềm hạnh phúc dâng tràn. Giấc mơ một ngày Tăng Thân Làng Mai về Đức cũng là giấc mơ tôi từng ấp ủ. Trong niềm hạnh phúc đó tôi không quên biết ơn. Biết ơn Chư Tổ, biết ơn Thầy, biết ơn bạn bè anh em, biết ơn tất cả mọi người, biết ơn không gian và thời gian đang ôm ấp tôi.

Một giấc mơ, không, tôi không nằm mơ đâu. Hạnh phúc của tôi chưa hết. Nhìn khung cảnh quanh tôi, mọi người vui vẻ thử mùi vị của những quả táo trong vườn, tôi thấy tuyệt vời qúa. Những tâm hồn tươi mát kia sẽ là sự sống bất tận cho cơ sở mới này. Tôi thầm nghĩ, khung cảnh này, vùng  trời này và con người này, tất cả hợp lại nó tròn đầy làm sao. Nhớ tới câu thành ngữ mà tôi rất đỗi ưa thích: Thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Trời đã xế chiều, việc quan trọng kế đến là tìm căn phòng thích hợp để làm thiền đường. Lễ an vị Bụt cũng được thực hiện sau đó. Vợ chồng anh luật sư cùng tham dự, Tăng thân tụng kinh bằng tiếng Việt, anh cũng cố đọc theo.


Ngày đầu tiên sau khi nhận nhà, qúi thầy qúi cô trang trí bàn thờ Bụt (photo Liên Anh)

Kế đó một phòng ăn nhanh đã được thu dọn xong. Phòng ăn như thế tức nhiên thức ăn cũng thuộc thể loại nhanh không kém. Tất cả chỉ là những thức ăn đã được mang theo từ nhà, bây giờ chỉ còn được phô sắc trên nền nhà sạch sẻ. Mọi người đều hạnh phúc với bửa ăn khánh thành này.


Bữa cơm thân mật đầu tiên tại viện PHUDCA (photo Liên Anh)

Sau bữa cơm tối, thầy Pháp Ấn đề nghị anh Luật sư kể lại diễn tiến đưa đến việc tiếp nhận toà nhà này, cũng như sơ lược về sự hình thành viện Phật Học Ứng Dụng. Anh luật sư kể bằng tiếng Anh. Rất tiếc câu chuyện anh kể tôi không hiểu được hết.

Màn đêm phủ xuống, không khí se lạnh. Tòa nhà vĩ đại nhưng đồ dùng thì thiếu trước hụt sau. Mọi người đang loay hoay chưa biết ngủ qua đêm ở phòng nào. Thấy vậy thầy Pháp Ấn cho phép quí sư cô nghỉ tạm tại thiền đường. Quí thầy nghỉ tạm lại phòng ăn nhanh vừa qua. Phòng ăn nhanh bây giờ trở thành phòng ngủ dã chiến. Thầy nói ngày mai mình tính tiếp. Nền cẩm thạch tuy đẹp nhưng không thích hợp với thời tiết lạnh về đêm. Chăn mền thiếu thốn, cả túi ngủ cũng không có đủ, làm sao đi vào giấc ngủ đây, vậy mà chẳng ai than phiền, tạm bợ rồi cũng qua đêm.

>> Xem tiếp

 

Từng bước thảnh thơi, từng bước nở hoa sen!

 THEO DẤU THIỀN SƯ IV từ tháng 6/2007 đến tháng 5/2008
 >>Xem tiếp THEO DẤU THIỀN SƯ III>> 3. Hà nội - Ninh Bình - Vĩnh Phúc - Hokong - Thái Lan
 >>Xem tiếp THEO DẤU THIỀN SƯ III>>  2. THỪA THIÊN - HUẾ,   ĐÀ NẴNG,  NHA TRANG
 >>Xem tiếp THEO DẤU THIỀN SƯ III>>  1. SÀI GÒN,   LÂM ĐỒNG,   BÀ RỊA - VŨNG TÀU

ĐẠO BỤT
TRONG
DÒNG
VĂN
HÓA
VIỆT

CHUYÊN MỤC :

PHẬT SỰ

VU LAN 2551

VẤN ĐỀ GIÁO HỘI TN

ĐẠO BỤT HIỆN ĐẠI HÓA

THEO DẤU THIỀN SƯ 3 | 4 | 5

 

LÊN TRÊN=  |     GỬI BÀI     |     LÊN TRÊN=

Phù Sa được thực hiện bởi nhóm PSN (Phù Sa Network).
Là tiếng nói của người Việt Tự Do trong và ngoài nước nhằm phát huy khả năng Hiểu Biết và Thương Yêu để bảo vệ và thăng hoa sự sống.
PSN không loan tin thất thiệt, không kích động hận thù, và bạo lực. Không chủ trương lật đổ một chế độ, hay bất kỳ một chính phủ nào.