Một thế giới từ bi
Đức
Đạt Lai Lạt Ma vừa tròn 76 tuổi hôm Thứ Tư 6/7/2011, một ngày cũng
là khởi đầu cho một loạt buổi thuyết giảng, truyền pháp và hướng dẫn
Tu Học Pháp Môn Kalachakra cho nhiều ngàn Phật Tử tại vùng Thủ Đô
Hoa Thịnh Đốn.
Giữa một thế giới đầy bạo lực, trọn cuộc đời của Ngài chỉ là để biến
nơi này trở thành một Thế Giới Từ Bi hơn. Ngài bước đi từ cõi nước
này qua lãnh thổ nọ, nói chuyện từ Đại Học này qua Thiền Viện nọ...
nơi nơi không phải để chiêu dụ cải đạo, không phải để hăm dọa những
ai không theo Ngài sẽ rớt xuống địa ngục, mà chỉ để làm cho cõi này
trở thành Từ Bi hơn, để người với người thực sự tôn trọng nhau và
yêu thương nhau.
Lòng Từ Bi của Ngài thể hiện ngay trong cách xử thế đối với cả các
chuyển biến tại quê nhà Tây Tạng. Khi những cuộc biểu tình xảy ra
hàng loạt vào tháng 3/2008 tại Lhasa cũng như tại nhiều Thành Phố và
Thiền Viện Tây Tạng, khi hàng ngàn vị sư ra phố biểu tình, và khi
Công An Trung Quốc đưa côn đồ trà trộn vào người biểu tình để đốt
nhà, để đập các cửa tiệm và để làm mất chính nghĩa bất bạo động của
Phật Giáo, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã yêu cầu tất cả tự chế, hãy ngưng
ngay bạo động và nhắc nhở Chư Tăng phải sống với lòng Từ Bi.
Trong những cuộc phỏng vấn, nói chuyện trước giờ, Ngài cũng luôn
luôn nhắc về lòng Từ Bi, nghĩa là tôn chỉ của yêu thương, tử tế,
giúp người.
Những câu nói của Ngài thường được báo giới nhắc tới như: “Đây là
Tôn Giáo đơn giản của tôi. Không cần gì tới Chùa Chiền; không cần gì
tới triết lý phức tạp. Trí óc của chúng ta đây, quả tim của chúng ta
đây, chính là Ngôi Chùa, Ngôi Đền của chúng ta; triết lý chính là
lòng Từ Bi”.
Ngài cũng không đặt vấn đề phải tấn công Tôn Giáo khác, hay phải hù
dọa về hình phạt đời sau đối với Người Khác Đạo. Cái nhìn của Ngài
lúc nào cũng Từ Bi: “Tất cả các truyền thống Tôn Giáo lớn đều căn
bản mang cùng một Thông Điệp, đó là Yêu Thương, Từ Bi và Tha Thứ...
điều quan trọng là, các Thông Điệp này phải là một phần Đời Sống
Thường Nhật của chúng ta”.
Ngôn ngữ tôn trọng các Truyền Thống Tôn Giáo khác thật hiếm hoi trên
đời này. Chỉ có những người có tâm độ lượng như Đức Đạt Lai Lạt Ma
mới gạt bỏ mọi thứ linh tinh để nhìn vào cốt tủy của các Tôn Giáo và
rồi mới thấy cần Bao Dung nhau.
Trả lời một câu hỏi rằng có thể nào một người vừa là Tín Đồ Ki Tô
Giáo --Christianity, còn dịch là Cơ Đốc Giáo, hay Thiên Chúa Giáo--
vừa là Phật Tử được không, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã trả lời: “...Tôi đã
trả lời câu hỏi này một cách gián tiếp khi tôi nói rằng niềm tin vào
một Đấng Sáng Tạo có thể đi kèm với sự hiểu biết về Tánh Không. Tôi
tin có thể bước đi trên đường tâm linh và hòa hài Ki Tô Giáo với
Phật Giáo. Nhưng khi tới một mức độ chứng ngộ nào đó, sẽ phải cần
lựa chọn giữa 2 con đường này. Tôi mới đây đã có loạt thuyết giảng
tại Mỹ và một trong những thuyết giảng này là về sự Kham Nhẫn và Bao
Dung. Vào cuối buổi thuyết giảng, có một nghi lễ để lập Nguyện Bồ
Tát. Một Linh Mục Ki Tô Giáo trong hội trường muốn lập nguyện này.
Tôi mới hỏi vị đó rằng, vị đó có quyền tự quyết định như thế không,
và rồi vị này trả lời rằng có quyền đó, dĩ nhiên, vị này có thể lập
nguyện, và vẫn là một Cơ Đốc Nhân”.
Đạo Phật đã vào Hoa Kỳ với lòng Từ Bi như thế. Và Đức Đạt Lai Lạt Ma
là hiện thân của lòng Từ Bi chân thật.
Lòng Từ Bi đó của Ngài là điều mà Ngài thể hiện thực sự. Hãy nhìn
xem cách Ngài đối xử với dân Tây Tạng: Ngài đã từ bỏ vai trò Lãnh
Đạo Chính Trị, để chỉ thuần tuý giữ vai trò Người Thầy Dạy Đạo.
Không ai có thể ép Ngài phải từ bỏ vai trò chính trị. Thậm chí nhiều
vị lãnh đạo cộng đồng Tây Tạng lưu vong thỉnh nguyện rằng Ngài cần
phải ngồi trên Ngai Vàng muôn năm trường trị. Nhưng không, quyền lực
chính trị chỉ là phương tiện để cứu dân, cứu nước --khi thấy cần từ
bỏ là từ bỏ liền, và Ngài đã thiết lập ngay một nền dân chủ, cho bầu
cử tự do để chọn lên một vị Thủ Tướng Tây Tạng lưu vong. Chính Đức
Đạt Lai Lạt Ma đã xóa bỏ định chế 400 năm trên ngôi lãnh đạo của dân
tộc Tây Tạng.
Đó là một sự hy sinh hiếm hoi: Xóa sổ một Định Chế Lãnh Đạo Tôn Giáo
đã có truyền thống nhiều trăm năm. Và Đức Đạt Lai Lạt Ma đã làm một
điều tuyệt vời như thế.
Hôm Thứ Năm 7/7/2011, các vị dân cử Hoa Kỳ đã đón Ngài tới Tòa Nhà
Quốc Hội, đã ca ngợi Đức Đạt Lai Lạt Ma như một cảm hứng toàn cầu,
trong khi thúc giục Tổng Thống Barack Obama hãy kình với Trung Quốc
để gặp vị Lãnh Đạo Tinh Thần Tây Tạng lưu vong.
Chủ Tịch Hạ Viện Hoa Kỳ John Boehner, nhân vật quyền lực cao hàng
thứ 3 Hoa Kỳ, theo Hiến Pháp Mỹ, đứng bên cạnh Đức Đạt Lai Lạt Ma và
nói, “Cuộc đời Ngài đã làm điển hình cao thượng cho các nước như
chúng ta đang hoạt động để lan trải Tự Do, Bao Dung và Tôn Trọng
Phẩm Giá Con Người”.
Đức Đạt Lai Lạt Ma kể lại về cách Trung Quốc trong năm 1954 đưa Ngài
tới Bắc Kinh để dự Đại Hội Đại Biểu Nhân Dân Toàn Quốc đầu tiên, và
về cách sau này Ngài quan sát quốc hội Ấn Độ dưới thời Thủ Tướng
Jawaharlal Nehru.
Đức Đạt Lai Lạt Ma cười, kể lại, “Tại Bắc Kinh, Quốc Hội họp lặng
lẽ. Trong khi ở Ấn Độ, Quốc Hội họp ồn ào, và các Dân Biểu cứ ưa
thích chỉ trích nhau. Tôi có rất nhiều ấn tượng tốt đẹp về hệ thống
dân chủ này, nghĩa là tự do phát biểu, tự do nói, ai cũng bình đẳng
cả”.
Phải chi ai cũng học được điều này: Tự Do và Dân Chủ là sản phẩm của
Từ Bi và Bao Dung. Bởi vì có Từ Bi mới biết thực sự tôn trọng người
khác, mới mong muốn làm người khác hạnh phúc.
Từ Bi là chìa khóa vậy. Một lần, Đức Đạt Lai Lạt Ma kể về một vị sư
già, sau khi bị nhà nước CSTQ giam tù 20 năm, đã vượt biên trốn sang
Ấn Độ. Đức Đạt Lai Lạt Ma hỏi vị sư già này, rằng trong 20 năm tù
kia, nhà sư lo sợ điều gì nhất. Vị sư già trả lời, rằng trong 20 năm
trong tù lúc nào cũng chỉ lo sợ có mỗi một điều: Chỉ sợ rằng mình
mất đi Bồ Đề Tâm, chỉ sợ có khi nào khởi lên lòng oán giận các cai
tù, chỉ sợ có khi nào lòng mình khởi lên căm thù... Chỉ sợ lòng mình
không giữ được Từ Bi, nhẫn nhục...
Trong một buổi họp báo tại Vancouver, Canada vào tháng 9/2006, Ngài
nói, “Đã tới lúc phải giáo dục mọi người, hãy ngừng mọi tranh cãi
nhân danh Tôn Giáo, Văn Hóa, Quốc Gia, hệ thống Kinh Tế hay Chính
Trị dị biệt. Chiến tranh kình nhau chỉ vô ích. Chỉ là tự sát thôi.”
Địa cầu này quả nhiên đã trở nên quá hẹp, mà không Bao Dung nhau là
tất sẽ đẩy Nhân Loại dần tới chỗ hủy diệt.
Tấm lòng Bao Dung của Ngài còn thể hiện qua câu nói trong bài phỏng
vấn của báo The Daily Telegraph năm 2006, “Tôi không muốn chiêu dụ
người khác cải đạo sang Phật Giáo --tất cả các Tôn Giáo lớn, khi
được hiểu đúng đắn, có cùng một khả thể cho sự tốt đẹp”.
Nhưng, tuy Từ Bi và Bao Dung như thế, Đức Đạt Lai Lạt Ma vẫn nói rõ
các dị biệt Tôn Giáo. Ngài nói trong bài Diễn Văn Buổi Tối Lễ Nhận
Giải Nobel, nơi trang 115: “Đạọ Phật không chấp nhận lý thuyết về
Thượng Đế, hay một Đấng Sáng Tạo. Đạọ Phật giải thích rằng, trong
tận cùng, hành động của chúng ta mới là Đấng Sáng Tạo... Từ một điểm
nhìn, Đạo Phật là một Tôn Giáo, từ điểm nhìn khác thì Đạo Phật là
Khoa Học về tâm thức và không phải là Tôn Giáo. Đúng ra, Đạo Phật có
thể là một chiếc cầu giữa 2 điểm nhìn này".
Từ Bi và Bao Dung, nhưng vẫn trí tuệ tuyệt vời. Đó là hiện thân của
Đức Đạt Lai Lạt Ma vậy.
Trần Khải
Không có con đường đưa tới hạnh phúc, hạnh phúc là con đường. |
|
|