Ý
kiến, quan điểm, . . . bày tỏ trên là của
các tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của
Phù Sa. |
Tình cảm yêu nước bị xúc phạm
Là
một nước nhỏ nhưng chúng ta là một quốc gia có đất đai bờ cõi
đã được lịch sử phân định từ lâu, có nền văn hiến đã trở thành
hồn cốt, thành khí phách dân tộc bảo đảm cho dân tộc ta tồn
tại bền vững trước sự xâm lăng đô hộ hàng ngàn năm của nước
ngoài. Đó là niềm tự hào Việt Nam.
Cận kề với một nước lớn từ trong lịch sử sâu xa đã bộc lộ rất
rõ tham vọng lấn đất, lấn biển, tham vọng khống chế cả khu vực
để vươn lên chi phối cả thế giới, chúng ta cần có sự uyển
chuyển, mềm dẻo trong giao hảo nhưng cũng rất cần dứt khoát,
cương quyết, không nhân nhượng trước tham vọng lấn chiếm, thôn
tính của nước lớn kia.. Nhưng thái độ cương quyết, mạnh mẽ,
không nhân nhượng của chúng ta đã không có trước những động
thái, những việc làm của nước lớn kia xâm phạm, gặm nhấm lãnh
thổ thiêng liêng của chúng ta.
Thôi, khỏi bàn chuyện buồn của mấy chục năm trước khi nước lớn
kia công bố bản đồ vùng biển của họ, trong đó có cả hai quần
đảo san hô đã mạng nặng mồ hôi xương máu ông cha ta, đã rành
rành ghi trong sử sách nước ta từ triều Lê, triều Nguyễn nhưng
một lãnh đạo nước ta liền nhanh nhảu ra văn bản ủng hộ việc
công bố bản đồ của họ !
Thôi, khỏi nhắc lại nỗi đau khi đất nước chia cắt, hai miền
hùng hổ dồn sức quần thảo nhau đến kiệt sức, hụt hơi, nước lớn
kia liền nhẩy vào cướp trắng của ta cả một quần đảo dài rộng
hàng trăm cây số, án ngữ ngay của ngõ ra biển lớn, ra thế giới
của ta !
Thôi, khỏi nhắc lại nỗi ê chề chỉ vài tháng trước, dân ta đánh
cá ở khu vực quần đảo Trường Sa của ta, bị tầu nước lớn kia
bắn nát tầu, bắn chết dân, bắt tầu và dân đánh cá của ta áp
giải về nước họ rồi bắt dân ta phải nộp tiền chuộc ! Biển bị
cướp, dân bị chết, thế mà cả một hệ thống thông tấn báo chí
khổng lồ và cần mẫn của ta phải ngậm miệng thin thít vì không
được phép thông tin, sợ làm phật ý nước lớn !
Chỉ cần nhắc đến một việc vừa xẩy ra tức thì, đã bộc lộ rõ sự
không ổn trong đối sách giũ nước của ta.
Để khẳng định chủ quyền, hoàn tất việc lấn chiếm lãnh thổ của
ta, nhà nước lớn kia liền thành lập một đơn vị hành chính mới
trong đó có hai quần đảo ruột thịt của ta. Đấy là việc làm xâm
phạm nghiêm trọng sự toàn vẹn lãnh thổ của chúng ta, là vấn đề
đại sự quốc gia. Việc làm của họ là việc làm quyết liệt và
ngang ngược ở cấp nhà nước, vì thế chúng ta cần có phản ứng
quýet liệt, mạnh mẽ ở cấp nhà nước. Nhưng cũng như những lần
họ tổ chức các tua du lịch, họ tập trận trên hòn đảo của ta bị
họ chiếm, lần này cũng chỉ có người phát ngôn Bộ Ngoại giao
lên tiếng với thái độ bình thản, với câu chữ quen thuộc xưa cũ
! Rồi sau đấy là tiếng nói thì thào, yếu ớt của Hội đồng Nhân
dân cấp tỉnh xác nhận hai quần đảo đó là đơn vị hành chính của
tỉnh mình ! Tiếng nói cấp tỉnh chỉ là tiếng nói trong nội bộ
quốc gia !
Phản ứng yếu ớt và
nhu nhược của chính quyền Nhà nước trước việc đất đai lãnh thổ
bị xâm phạm làm cho người ta không thể đành lòng im lặng. Lòng
yêu nước, sự trân trọng với đất đai thiêng liêng của tổ tiên
để lại đã tập hợp họ lại thành tổ chức, thành lực lượng bộc lộ
sự phản đối, bất bình với cơ quan đại diện của nhà nước đã xâm
chiếm lãnh thổ nước ta.. Đó là cuộc tập hợp cần thiết, chính
đáng của tình cảm dân tộc, của tinh thần yêu nước, của đạo lý,
của lẽ phải. Cuộc tập hợp có tổ chức thể hiện ý chí quyết bảo
vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của nhân dân cần được thông tin kịp
thời và biểu dương rộng rãi.
Nhưng, trên các phương tiện thông tin quốc gia, cuộc tập hợp
của lòng yêu nước đó chỉ được thông tin gián tiếp qua sự nhìn
nhận của người phát ngôn Bộ Ngoại giao và người phát ngôn Bộ
Ngoại giao đã gọi cuộc tập hợp của lòng yêu nước, cuộc biểu
tình của ý chí bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ là cuộc “tụ tập” ,
hạ thấp ý nghĩa sự việc, không nhìn nhận tình cảm và mục đích
cao cả chính đáng của những người làm nên sự việc đó ! “Tụ
tập” là cách gọi miệt thị, rẻ rúng một cuộc tụ tập ô hợp. Tụ
tập là tự phát bất chính. Người ta thường chỉ nói đến “sự tụ
tập của cánh giang hồ tứ chiếng …” ! Sự tập hợp, ở đây, của
lòng yêu nước biểu thị sự phẫn nộ trước việc đất đai thiêng
liêng của tổ quốc bị xâm phạm, sao lại gọi là “tụ tập”. Gọi
như thế là xúc phạm lòng yêu nước của nhân dân! Không ai có
thể đồng tình !
Hồ Tây 10 tháng 12 năm 2007
Nhà văn – Cựu chiến binh
PHẠM ĐÌNH TRỌNG
|