Phật lịch : 2551,
Hoa kỳ, ngày 04
tháng 11 năm 2007
LỜI
KÊU GỌI KHẨN THIẾT
Kính bạch chư Tôn Đức Tăng Ni,
Kính thưa toàn thể Phật tử,
Gần
ba thập niên trước, những Tăng sĩ Phật giáo chúng tôi đã cùng với hàng
trăm ngàn đồng bào Việt Nam bỏ nước ra đi tìm tư do, vì không thể chấp
nhận sự thống trị độc tài chuyên chính và chủ trương tiêu diệt Phật
giáo của chế độ cộng sản. Khi đến được đất nước tự do, chúng tôi đã
nỗ lực không ngừng thực hiện việc kiến tạo cơ sở để tiếp tục sự nghiệp
hoằng dương Chánh pháp làm lợi lạc quần sinh tại đất khách quê
người. Song song với những công tác Phật sự ấy, chúng tôi cũng đã
luôn luôn canh cánh bên lòng hoàn cảnh điêu linh thống khổ của dân tộc
và đạo pháp tại quê nhà. Chính vì vậy, chúng tôi đã cùng với chư tôn
đức Tăng, Ni và cư sĩ Phật tử vận dụng mọi khả năng vốn có để góp phần
hỗ trợ cho công cuộc đấu tranh cho tự do tôn giáo và nhân quyền tại
Việt Nam. Năm 1991, đáp ứng lời hiệu triệu qua Tâm Thư của đại lão
Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư Ký Xử Lý Viện Tăng Thống, chúng
tôi đã cùng với chư tôn đức Tăng, Ni tại Hoa Kỳ vận động thành lập
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ.
Là
một người công dân Việt Nam lại là một Tăng sĩ được trưởng thành trong
đại gia đình GHPGVNTN, chúng tôi không bao giờ quên những khổ nạn mà
dân tộc và đạo pháp phải gánh chịu dưới những tàn bạo của các thế lực
vô minh manh động. Chính trong tâm niệm ấy, chúng tôi một lòng trân
quý con đường trong sáng vì dân tộc và đạo pháp mà GHPGVNTN đã đi.
Con đường ấy là con đường trí tuệ và từ bi mà đức Phật và lịch đại tổ
sư đã khai mở, mà lịch sử trên hai ngàn năm Phật Giáo Việt Nam còn lưu
lại những điểm son cao đẹp. GHPGVNTN sở dĩ là điểm hội tụ, là nơi quy
hướng của bao nhiêu Tăng, Ni và Phật tử từ khi thành lập đến nay cũng
bởi vì GH ấy đã thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ để soi đường đi cho mình
và cho dân tộc và mở rộng lòng từ bi bao dung che chở cho đồng bào
đồng đạo! Giáo Hội ấy không phải chỉ có cái tên “thống nhất” như một
danh từ rỗng để gọi mà truy niệm quá khứ oanh liệt một thời. Giáo Hội
ấy cưu mang biết bao tâm huyết, chí nguyện, lý tưởng và hy sinh của
nhiều thế hệ Tăng, Ni và đồng bào Phật tử trong và ngoài nước. GH ấy
không là của riêng cho bất cứ cá nhân, phe nhóm nào, mà là của chung
cho toàn thể Tăng, Ni và Phật tử đã cống hiến cho sự tồn tại và phát
triển của Giáo hội.
Trong mấy tháng vừa qua (tháng 9 và 10, năm 2007) trên các diễn đàn
báo chí, internet, email đã phổ biến nhiều bài viết, văn thư, điện
thư, thông cáo, thông bạch liên quan đến tình hình Phật sự trong và
ngoài nước, với lời lẽ vu khống, chụp mũ, quy tội, buộc tội đối với
chư tôn đức Tăng, Ni và các cư sĩ Phật tử, với biện pháp thanh lọc,
thanh trừng, chỉnh lý nội bộ đối với những thành viên hết lòng hết dạ
vì Giáo Hội Thống Nhất từ mấy chục năm qua tại hải ngoại, chắc chắn
làm cho quý vị không tránh khỏi hoang mang, không biết đầu đuôi tự sự
như thế nào! Ngay chúng tôi cũng vậy, những biến chuyển vừa qua của
Giáo Hội không khác gì cơn bão dữ thổi đến làm đổ nát hoang tàn!
Trong
số những sự kiện trên là Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông Tin Phật
Giáo Quốc Tế phổ biến ngày 15 tháng 9 và ngày 26 tháng 9 năm 2007 công
bố Giáo Chỉ số 9 của Viện Tăng Thống và Thông Bạch Hướng Dẫn thi hành
Giáo Chỉ số 9 của Viện Hóa Đạo nhằm
chấn chỉnh Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và
giải tán toàn bộ cơ cấu của Giáo Hội Hoa Kỳ, Canada, Âu Châu, Úc Châu
và Tân Tây lan.
Trước hiện trạng gây nhiều hoang mang và bất an như vậy, chúng tôi xin
trình bày một số điểm để góp phần soi sáng sự thật hầu củng cố tín tâm
và tạo dựng nếp sống an lạc cho người Phật tử.
Trong Quyết Định số 27 ký ban hành ngày 10 tháng 12 năm 1992 công nhận
cơ cấu Trung ương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại
tại Hoa Kỳ là Văn Phòng II Viện Hóa Đạo để đối phó với tình hình nguy
ngập của GHPGVNTN trong nước lúc bấy giờ, Đại lão Hòa Thượng Thích
Huyền Quang đã ghi trong điều 6 như sau :
“Điều
6 : Mọi Phật sự quan trọng của Giáo Hội đều được thống
nhất ý chí của 2 Hội Đồng Giáo Hội quốc nội và 4 Hội Đồng Giáo Hội Hải
Ngoại trước khi thi hành.”
Trong phần đối chiếu các sự kiện để dẫn đến Quyết Định, Giáo Chỉ số 9
viết : “Chiếu biên bản cuộc họp bất thường và thu hẹp của chư vị
Giáo phẩm trong Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN ngày 22.8.2007 tại chùa
Giác Hoa, Sài Gòn, để nghe phúc trình, đánh giá tình hình và lấy quyết
định thanh lọc hàng ngũ Giáo hội nhằm đối phó tình hình khẩn trương
mới.”
Vậy
mà chúng tôi là những thành viên đương nhiệm của Văn Phòng II Viện Hóa
Đạo đã không hề hay biết gì về sự kiện Giáo Chỉ số 9 ban hành để chấn
chỉnh lại Văn Phòng II Viện Hóa Đạo mới. Không những thế, phần đông
chư tôn giáo phẩm thuộc các Hội Đồng Giáo Phẩm, Hội Đồng Điều Hành của
GHPGVNTNHN/HK cũng đều không hay biết gì về sự chấn chỉnh cơ cấu mới
của VPII-VHĐ. Hội Đồng Lưỡng Viện ở trong nước họp, còn các Hội Đồng
Giáo Phẩm, Hội Đồng Điều Hành và VPII-VHĐ cũ sao không thấy họp để
thảo luận về Phật sự trọng đại này? Cụm từ “thanh lọc hàng ngũ Giáo
hội” sao nghe giống cách hành xử của các đảng phái chính trị thế
tục? Các chức vị trong Giáo Hội là do sự phát nguyện phục vụ của chư
Tăng, Ni, là do sự thỉnh cử của Đại Hội đối với khả năng và đức hạnh
của đương sự, chứ làm gì có chuyện như các chức vụ ở thế gian vì danh,
vì lợi tranh đua giành giựt mà leo lên, nên bây giờ phải “thanh lọc”
? “Thanh lọc” là bỏ đục mà lấy trong. Không lẽ bao nhiêu Tăng, Ni và
cư sĩ Phật tử đã và đang phục vụ trong các GHPGVNTN tại hải ngoại đều
là thành phần hoen đục hết cả sao? Không lẽ 14 vị trong VPII-VHĐ mới
đều là những vị trong sạch, phạm hạnh, thanh tịnh hết cả sao? Không
lẽ Thầy Giác Đức có vợ có con, ông Võ Văn Ái là một cư sĩ tại gia mà
trong sạch, mà thanh tịnh hơn quý Hòa Thượng bị bãi nhiệm? Nếu lấy
tiêu chuẩn “trung kiên” để “thanh lọc”, vậy thì “trung kiên” ấy lấy
cái gì để minh định? Có phải “trung kiên” là cuối đầu khâm tuân theo
mọi chỉ thị, mọi giáo chỉ, mọi quyết định dù biết rằng đó không phải
là ý chỉ của nhị vị Hòa Thượng lãnh đạo, dù biết đó là do sự thao túng
của một vài cá nhân cố tình tạo ra? “Trung kiên” như vậy thì ngay cả
tư tưởng Nho gia và thời phong kiến còn không chấp nhận huống gì là
con nhà Phật! Mấy chục năm qua, bao nhiêu Tăng, Ni và Phật tử trong
các Giáo Hội Thống Nhất tại hải ngoại một lòng một dạ kiên trì vận
động cho sự phục hoạt của GHTN trong nước, cho nền tự do, dân chủ và
nhân quyền của dân tộc, không lẽ lại không phải “trung kiên” hay sao
?
Trong Giáo Chỉ số 9 có nêu ra nhận định : “Nhận định rằng đồng
thời với cuộc đàn áp trong nước nhằm tiêu diệt GHPGVNTN, một số phần
tử cơ hội trong cộng đồng Phật giáo hải ngoại tiếp tay gây phân hóa,
tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN
Hải ngoại, âm mưu dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế.”
Đồng thời cũng trong Giáo Chỉ, phần Quyết Định, ở điều 1 có ghi : “1.2
Liên hệ giúp đỡ và điều hướng các cơ sở Giáo Hội, các tổ chức Phật
giáo Việt Nam và các tổ chức, đoàn thể người Việt tại các châu lục
trong công tác Phật sự, hoằng dương chánh pháp và văn hóa;”
Ở
trên thì vu khống, chụp mũ nào là “phần tử cơ hội trong cộng đồng
Phật giáo hải ngoại tiếp tay gây phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ
trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải ngoại,” nào là “âm
mưu dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế.” Ở dưới
thì “Liên hệ giúp đỡ và điều hướng các cơ sở Giáo Hội, các tổ chức
Phật giáo Việt
Nam…”
Tại sao lại vừa chụp mũ, vừa liên hệ giúp đỡ? Ai là “phần tử cơ hội?
Thế nào và chứng cứ gì để buộc tội là “tiếp tay phân hóa, tạo ly
gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải
ngoại”? Đâu là âm mưu “dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa
bàn quốc tế” ?
Trong Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế
(PTTPGQT) phổ biến ngày 26 tháng 9 năm 2007, có đoạn viết :
“Đây là kết thúc sáng suốt, chấm dứt
tình trạng gây rối nội bộ Phật Giáo nhằm tiếp tay với nhà cầm quyền
Cọng Sản trong âm mưu tiêu diệt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống
Nhất. Một tình trạng kéo dài gây hoang mang dư luận quần chúng
Phật tử trong và ngoài nước nhiều năm qua.”
Chúng tôi không biết PTTPGQT căn cứ vào bằng chứng nào để buộc những
tội trên? Theo luật pháp của các quốc gia tân tiến, việc kết tội phải
được điều tra kỹ càng, phải đưa ra tòa án xét xử và bị can có quyền
được bào chữa. Theo Hiến Chương và Quy Chế của GHTN trong và ngoài
nước, một thành viên GH nếu vi phạm điều lệ của GH thì phải được các
Hội Đồng, các Tổng Vụ hữu trách của GH mở cuộc điều tra, nghiên cứu để
dẫn đến quyết định xác thực tội trạng và bị cáo có quyền biện hộ. Theo
giới luật của Tăng già nếu có vị Tăng, Ni nào vi phạm giới hạnh thì
phải được đưa ra đại Tăng để ấn định tội trạng và các hình thức giải
tội qua nguyên tắc tác pháp Yết ma và bị cáo có quyền trình biện hộ
theo tinh thần giới luật. PTTPGQT đưa ra lời buộc tội một cách không
bằng cớ như vậy thì luật Phật có được tôn trọng, luật pháp có được tôn
trọng ? Hay muốn làm gì thì làm, không cần biết họ có bị oan ức hay
không ? Tâm từ bi để ở đâu ? Công lý ở đâu ?
Cùng trong Thông Cáo Báo Chí ở trên, có đoạn viết : “Phật
tử trong và ngoài nước tự hỏi vì sao hai ngài
(Tuệ Sỹ, Lê Mạnh Thát)
với Nhóm Thân Hữu Già Lam giẫm lại vết xe
cũ đã đẩy Cố Hòa thượng Thích Trí Thủ và Phật Giáo Việt Nam vào nơi tử
lộ.”
Trong Tâm Thư của Hội Thân Hữu Già Lam (HTHGL) công bố ngày 10 tháng
10 năm 2007 đã xác định rất rõ rằng HTHGL không có bất cứ một liên hệ
chỉ đạo, điều hành nào với Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ và Giáo sư Trí Siêu
Lê Mạnh Thát. Vậy mà với tư cách là PTTPGQT và Phát Ngôn Nhân của VHĐ
lại cố tình gán ghép HTHGL với hai Thầy để có cớ tiếp tục buộc tội.
Công hạnh của Hòa thượng Thích Trí Thủ đối với đạo pháp như thế nào ai
cũng biết, hơn nữa GHPGVNTNHN/HK đã từng ghi nhận công đức và hy sinh
cao cả của cố đại lão Hòa Thượng trong tập Phật Giáo Việt Nam Biến Cố
và Tư Liệu phát hành năm 1996, vậy mà bây giờ PTTPGQT và Phát Ngôn
Nhân VHĐ lại buộc tội. Việc làm như vậy có trong sáng, có phù hợp với
tinh thần của Chánh pháp ?
Trong đoạn văn kế tiếp, Thông Cáo Báo Chí của PTTPGQT đã viết : “Truyền
thống tranh luận để mở mang kiến thức hay tìm hư thực, nhường bước cho
sự chưởi bới khiếm nhã và chợ búa” ?
Ai
dùng chữ chưởi bới đây ? Trong trang web Tinparis và qua hệ thống
email, ai đã từng lấy nickname Thích Tín Tâm, Thích Chánh Hạnh, Thích
Tỉnh Thức, Thích Hạnh Siêu, v.v… để vu khống, chụp mũ, mạ lị chư tôn
đức Tăng Ni và các cư sĩ bằng tâm địa và lời lẽ thế tục, khiến cho kẻ
trí ai nấy đều xa lánh, chê cười ! Ái ngữ ở đâu, Hòa ngữ ở đâu và
Chánh ngữ ở đâu ? Nếu biết “tranh luận để mở mang kiến thức hay tìm
hư thực”, vậy thì tại sao trong sinh hoạt của GH lại vu khống, chụp
mũ, buộc tội và loại trừ những Tăng, Ni và cư sĩ không có cùng nhận
thức, suy nghĩ và chủ trương như mình ? Tại sao trước những góp ý đầy
chân tình xây dựng, GH lại không chịu lắng nghe, không chịu tìm hiểu
để tìm ra giải pháp thống nhất hầu tạo sức mạnh đoàn kết, mà lại kết
án và buộc tội ?
Trong Bản Phúc Trình của Hòa thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh Thư Ký
Viện Tăng Thống gởi Hòa thượng Viện Trưởng và Ban Chỉ Đạo Viện Hóa
Đạo, có đoạn viết : “Điều mà
Phật tử thắc mắc, chúng tôi thấy, được cụ thể qua quan điểm của anh
Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường . . . Anh Trần Quang Thuận chê
trách Hòa thượng Thích Quảng Độ, Bùi Ngọc Đường ngoài những lời lẽ như
anh Thuận, còn chê bai Giáo hội. Sau hết Bùi Ngọc Đường khuyên chúng
tôi từ chức Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống để nghỉ ngơi, giống hệt như
lời Thượng tướng Công an Nguyễn Văn Hướng đã khuyên đức Tăng Thống
thôi việc, nghỉ ngơi. Giọng điệu hai anh có vẻ như muốn thỏa hợp (với
Nhà Nước) để được sinh hoạt, ý tưởng này còn được thấy rõ qua nhóm
Thân Hữu Già Lam.”
Giải tán các GHTN tại hải ngoại là một sự việc trọng đại, vậy mà chỉ
dựa vào một bản phúc trình duy nhất của Hòa Thượng Thiện Hạnh là điều
khó có thể tưởng tượng được! Hòa Thượng Thiện Hạnh không thể nào chỉ
căn cứ trên những gì giáo sư Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường trình
bày để lấy quyết định chung thẩm cho việc lớn của GH như vậy, chưa nói
là những gì Hòa Thượng Thiện Hạnh nói về giáo sư Trần Quang Thuận và
Bùi Ngọc Đường có đúng sự thật hay không ! Lấy một quyết định giải
tán các GHTN tại hải ngoại mà không hề có bất cứ một buổi họp, một
thảo luận nào của chư tôn đức Tăng Ni đang đảm nhận trọng trách trong
các GHTN tại hải ngoại là một việc làm không nghiêm túc, không hợp
pháp lý của GH! Bản Phúc trình nói giọng điệu hai anh có vẻ như muốn
thỏa hơp. Có vẻ
giờ đây trở thành chắc chắn để buộc tội ?
để thanh trừng ? Hành động sao mà giống cung cách làm việc của các
đảng phái chính trị độc tài chuyên chính
như vậy ?
Bản
Phúc Trình kết luận bằng đề nghị năm biện pháp lên Ban Chỉ Đạo Viện
Hóa Đạo để từ đó ra Thông Bạch hướng dẫn thi hành Giáo chỉ. Như vậy,
đề nghị trong Bản Phúc Trình của Chánh thư ký Viện Tăng Thống đã mặc
nhiên trở thành một Giáo Chỉ khác của Viện Tăng Thống. Hành động này
của vị Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống là vi phạm vào vai trò, trách
nhiệm và quyền hạn mà Hiến Chương của GHPGVNTN đã ấn định. Bản Thông
Bạch đưa ra 12 chỉ thị, chúng tôi lấy vài điểm làm thí dụ điển hình
xem có thỏa đáng hay không ?
Điều 3, trong Thông Bạch viết :
“Điều 3.
Giải tán các Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa
Kỳ và GHPGVNTNHN tại các châu được hình thành theo Quyết Định số
27-VPLV/VHĐ do Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo ban hành ngày
10.12.1992.”
Trong Thông Cáo Báo Chí của PTTPGQT ngày 2 tháng 11 năm 2007 viết :
“Điều
3 trong Thông Bạch nói trên hàm ý “giải tán” cơ cấu hình thành từ
Quyết Định số 27 do Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Hòa Thượng Thích
Huyền Quang, ban hành ngày 10.12.1992, để chỉnh đốn theo Giáo Chỉ số 9
do Đức Đệ Tứ Tăng Thống, tức Đại lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang, ban
hành ngày 8.9.2007.”
“Như
vậy thì giải tán không có nghĩa là dẹp bỏ, đình chỉ, giải thể, mà là
chỉnh đốn nhân sự theo lập trường cố hữu của GHPGVNTN và thích ứng
theo tình hình mới.”
Ở
đây có mấy vấn đề cần được nêu ra để làm sáng tỏ :
1.
Từ ngữ “giải tán” không thể nào có nghĩa là “chỉnh đốn”, như lời giải
thích của PTTPGQT. Trong Hán Việt Từ Điển của Đào Duy Anh, “giải tán”
là “lìa tan ra, khiến không được đoàn tụ.” Trong Việt Nam Tân Tự Điển
của Thanh Nghị, định nghĩa chữ “giải tán” là “làm cho tan rã.” Giải
thích “giải tán” là “chỉnh đốn” là một giải thích xuyên tạc đối với
chữ nghĩa Việt Nam, nhưng điều này có lẽ PTTPGQT không cố tình, điều
cố tình là vì tác hại của lệnh “giải tán” đã vượt quá mức dự đoán của
Thông Bạch, cho nên bây giờ phải giải thích lại bằng ý nghĩa mập mờ.
Điều này cho thấy rằng Thông Bạch đưa ra lệnh “giải tán” các GHTN tại
hải ngoại là một quyết định sai lầm, do đó cần phải giải thích lại.
2.
Quyết Định số 27 của Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo không ảnh hưởng
đến các GHTN tại Âu Châu, Úc Châu và Canada, bởi vì trong Quyết Định
số 27 đó chỉ công nhận GHPGVNTNHN/HK và lấy GHPGVNTNHN/HK là Văn Phòng
II Viện Hóa Đạo. Bây giờ, Giáo Chỉ số 9 hủy bỏ hiệu lực của Quyết
Định số 27 thì chỉ có tác dụng trực tiếp đến GHPGVNTNHN/HK mà thôi.
Nhưng Thông Bạch thì xác định rất rõ ràng là “giải tán các GHPGVNTNHN
tại Hoa Kỳ và GHPGVNTNHN tại các châu được hình thành theo Quyết Định
số 27…,” đây là một sai lầm không những về mặt pháp lý mà còn về mặt
hành chánh nữa.
3.
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ và các
châu là do chư Tăng ni và Phật tử quy hội thành lập để duy trì và phát
triển đạo pháp theo quy chế của từng địa phương, có liên hệ tinh thần
với với GHPGVNTN tại Việt Nam chứ không có liên hệ
pháp lý thì làm sao Viện Hóa Đạo có thể giải tán được. Hơn nữa, làm
theo Thông Bạch Hướng Dẫn này sẽ mang lại hậu quả như thế nào về mặt
Pháp lý hiện hành của chính quyền sở tại, nhân tình thế thái cho các
Giáo hội các châu ? Hòa thượng Viện Trưởng có tham khảo ý kiến của họ
hay Hòa thượng quá xem thường ý kiến của họ ?
Điều 8 của Thông Bạch viết :
“Điều 8.
Tổng Ủy viên đặc trách liên lạc Úc châu và Tân Tây Lan, Âu châu và
Canada thuộc Văn phòng II Viện Hóa Đạo đồng thời là Chủ tịch Hội Đồng
Điều Hành GHPGVNTNHN tại Úc châu và Tân Tây Lan, Âu châu và Canada.”
Những vị Tổng Ủy viên đặc trách liên lạc Úc châu và Tân Tây Lan, Âu
châu và Canada hiện nay được Viện Hóa Đạo bổ nhiệm có đủ hạ lạp và các
điều kiện khác để
làm Chủ Tịch hay không? Như vậy có làm xáo trộn phẩm vị Tăng già
truyền thống dựa vào Hạ lạp, học, hạnh, và thành tích phục vụ Chánh
Pháp ? Tập trung quyền hành như vậy là một trong những hình thức độc
tài chuyên chính, Giáo Hội muốn đi vào xu thế này hay sao ?
Lời
Mở đầu của Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất ở đoạn ba viết :
“Quan niệm thống nhất của Phật Giáo Việt
Nam để thực hiện theo chủ trương điểu hợp, nghĩa là giáo lý,
giới luật và nếp sống của hai tông phái cũng như của hai giới Tăng sĩ
và Cư sĩ chẳng những được tôn trọng mà còn phải nổ lực phát triển
trong sự kết hợp có chỉ đạo. Chính đó là sắc thái đặc
biệt của nền Phật Giáo thống nhất tại Việt
Nam”.
Bản Thông Bạch trên có đi ngược lại với tinh
thần của Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hay không
? Nếu vi phạm Hiến Chương thì phải xử trí như thế nào đây ?
Điều 10 trong Thông Bạch viết :
“Điều 10 :
Chủ Tịch và các Thành viên được thỉnh cử vào Hội Đồng Giáo Phẩm và Hội
Đồng Điều Hành các Giáo Hội PGVNTNHN không được tham gia hay giữ chức
vụ gì trong các tổ chức, hội đoàn, đảng phái ngoài Phật giáo.”
Nếu
điều này nếu được thi hành nghiêm chỉnh, chức sắc Phật Giáo không thể
nằm trong Hội Đồng Liên Tôn, không thể điều hành các tổ chức vận động
dân chủ, quyền làm người, v.. v… như vậy có hạn chế những hoạt động
giải trừ Pháp nạn? Như vậy việc Hòa thượng Viện Trưởng thỉnh cử ông
Võ Văn Ái vào chức vụ Tổng Ủy viên đặc trách ngoại vụ của Văn Phòng II
Viện Hóa Đạo có mâu thuẩn với điều 10 hay không ?
Chúng tôi đã nhận được Thông Tư Khẩn của Văn Phòng Thường Trực Hội
Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN/HK, đình hoãn Đại Hội Thường Niên Lần Thứ 3
Nhiệm Kỳ IV của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại
Hoa Kỳ, Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, do Hòa thượng Thích Hộ Giác ký tên
với danh nghĩa Phó Viện Trưởng, Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, ký
ngày 27 tháng 9 năm 2007.
Nhìn lại Thông Báo về Đại hội Thường niên và Lễ Hiệp kỵ đề ngày 4
tháng 7 năm 2007 cũng do Hòa thượng Thích Hộ Giác ký, nhưng với danh
nghĩa Chủ tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ. Điều này cho
thấy rõ rằng, khi ký Thông Tư Khẩn, Hòa thượng hình như vì tuân hành
Giáo Chỉ đã tự giải nhiệm Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành. Nếu thật vậy,
thì Hòa thượng trước hết cần phải làm đúng thủ tục giải tán GH theo
luật lệ Hoa Kỳ, để khỏi gây phiền phức cho bản thân Hòa Thượng và Giáo
Hội trên mặt Pháp lý.
Lý
do đình hoãn Đại Hội Thường Niên của GHPGVNTNHN/HK được nêu ra vì cơ
quan truyền thông của nhà nước Cọng sản Việt Nam tung chiến dịch nước
lũ nhằm vào cá nhân Hòa thượng Viện Trưởng và GHPGVNTN, nên có Giáo
Chỉ của Đức Tăng Thống và Thông Bạch của Hòa thượng Viện Trưởng. Nếu
vậy Hòa thượng là vị Lãnh đạo Giáo Hội Hoa Kỳ phải có trách nhiệm phối
hợp Phật sự chặt chẽ với các GHTN tại các châu và hóa giải mọi bất
đồng trong nội bộ GHPGVNTNHN/HK để tạo đồng thuận hầu một lòng một dạ
hướng về GHTN tại quê nhà để hậu thuẫn và lên án những hành vi bạo
ngược của chế độ cộng sản Việt Nam. Trong ý nghĩa đó, đáng lý ra Hòa
Thượng phải triệu tập Đại Hội Bất Thường, trước là để làm sáng tỏ sự
việc, sau là tìm biện pháp củng cố nội bộ theo đúng Quy Chế của
GHPGVNTNHN/HK ở Chương Năm, Điều 24, 25 chứ không phải đình hoãn Đại
Hội.
Kính bạch quý Ngài,
Kính thưa quý vị,
Thế
giới ngày nay đang đứng trước cơn khủng hoảng và bất an vì thù hận, vì
chủ nghĩa cực đoan trong lãnh vực chính trị cũng như tôn giáo. Nhân
loại đang mong đợi thông điệp hòa bình, dung hợp, từ bi, độ lượng của
Phật giáo. Từ độ lượng của Phật giáo không đi đôi với chuyên chính,
độc tài trong chính trị cũng như tôn giáo. Chúng tôi khẩn thiết kêu
gọi toàn thể liệt quý vị hãy bình tâm và tịnh trí lấy Chánh pháp của
đức Phật để tự soi sáng mình, giữ gìn thân, khẩu, ý đừng để bị lôi
cuốn vào cơn bão táp thị phi, lún sâu vào hố tội lỗi, để rồi đưa Phật
Giáo Việt Nam mà đặc biệt là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
vào sự tàn lụi !
Nguyện cầu Tam Bảo thùy từ gia hộ cho Chánh pháp cửu trụ, cho Phật
Giáo Việt Nam trường tồn và cho tất cả những nhà lãnh đạo Phật Giáo
Việt Nam viên mãn trí tuệ và từ bi.
Nam
mô Đại từ Đại bi Cứu khổ Cứu nạn Linh cảm Quán Thế Âm Bồ tát.
Trân trọng,
Đồng ký
tên :
Tổng
vụ Trưởng Tổng vụ Tăng sự Tổng vụ Trưởng
Tổng vụ Cư sĩ
GHPGVNTNHN-HK
GHPGVNTNHN-HK
(Ấn
ký)
(Ấn ký)
Tỳ kheo THÍCH NGUYÊN AN Tỳ kheo THÍCH
TÍN NGHĨA