.

PSN
BỘ MỚI 2007
HỘP THƯ

                          TRANG CHÍNH

Hãy tự thắp đuốc mà đi ! (Siddhatta)

  VẤN ĐỀ GIÁO HỘI THỐNG NHỨT 10/2007

 

Nhị vị Hòa thượng Tổng Vụ Trưởng

các Tổng vụ Tăng Sự và Cư Sĩ GHPGVNTNHN/HK
khẩn thiết kêu gọi chư Tôn Phật tử bình tâm tịnh trí lấy Chánh pháp của đức Phật để tự soi sáng mình

  • PSN | 8.11.2007

 

  Phật lịch : 2551,

Hoa kỳ, ngày  04 tháng 11 năm 2007

 

LỜI KÊU GỌI KHẨN THIẾT

 

 

Kính bạch chư Tôn Đức Tăng Ni,

Kính thưa toàn thể Phật tử,

Gần ba thập niên trước, những Tăng sĩ Phật giáo chúng tôi đã cùng với hàng trăm ngàn đồng bào Việt Nam bỏ nước ra đi tìm tư do, vì không thể chấp nhận sự thống trị độc tài chuyên chính và chủ trương tiêu diệt Phật giáo của chế độ cộng sản.  Khi đến được đất nước tự do, chúng tôi đã nỗ lực không ngừng thực hiện việc kiến tạo cơ sở để tiếp tục sự nghiệp hoằng dương Chánh pháp làm lợi lạc quần sinh tại đất khách quê người.   Song song với những công tác Phật sự ấy, chúng tôi cũng đã luôn luôn canh cánh bên lòng hoàn cảnh điêu linh thống khổ của dân tộc và đạo pháp tại quê nhà.  Chính vì vậy, chúng tôi đã cùng với chư tôn đức Tăng, Ni và cư sĩ Phật tử vận dụng mọi khả năng vốn có để góp phần hỗ trợ cho công cuộc đấu tranh cho tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam.  Năm 1991, đáp ứng lời hiệu triệu qua Tâm Thư của đại lão Hòa Thượng Thích Đôn Hậu, Chánh Thư Ký Xử Lý Viện Tăng Thống, chúng tôi đã cùng với chư tôn đức Tăng, Ni tại Hoa Kỳ vận động thành lập Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ. 

 

Là một người công dân Việt Nam lại là một Tăng sĩ được trưởng thành trong đại gia đình GHPGVNTN, chúng tôi không bao giờ quên những khổ nạn mà dân tộc và đạo pháp phải gánh chịu dưới những tàn bạo của các thế lực vô minh manh động.  Chính trong tâm niệm ấy, chúng tôi một lòng trân quý con đường trong sáng vì dân tộc và đạo pháp mà GHPGVNTN đã  đi.  Con đường ấy là con đường trí tuệ và từ bi mà đức Phật và lịch đại tổ sư đã khai mở, mà lịch sử trên hai ngàn năm Phật Giáo Việt Nam còn lưu lại những điểm son cao đẹp.  GHPGVNTN sở dĩ là điểm hội tụ, là nơi quy hướng của bao nhiêu Tăng, Ni và Phật tử từ khi thành lập đến nay cũng bởi vì GH ấy đã thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ để soi đường đi cho mình và cho dân tộc và mở rộng lòng từ bi bao dung che chở cho đồng bào đồng đạo!  Giáo Hội ấy không phải chỉ có cái tên “thống nhất” như một danh từ rỗng để gọi mà truy niệm quá khứ oanh liệt một thời.  Giáo Hội ấy cưu mang biết bao tâm huyết, chí nguyện, lý tưởng và hy sinh của nhiều thế hệ Tăng, Ni và đồng bào Phật tử trong và ngoài nước.  GH ấy không là của riêng cho bất cứ cá nhân, phe nhóm nào, mà là của chung cho toàn thể Tăng, Ni và Phật tử đã cống hiến cho sự tồn tại và phát triển của Giáo hội. 

 

Trong mấy tháng vừa qua (tháng 9 và 10, năm 2007) trên các diễn đàn báo chí, internet, email đã phổ biến nhiều bài viết, văn thư, điện thư, thông cáo, thông bạch liên quan đến tình hình Phật sự trong và ngoài nước, với lời lẽ vu khống, chụp mũ, quy tội, buộc tội đối với chư tôn đức Tăng, Ni và các cư sĩ Phật tử, với biện pháp thanh lọc, thanh trừng, chỉnh lý nội bộ đối với những thành viên hết lòng hết dạ vì Giáo Hội Thống Nhất từ mấy chục năm qua tại hải ngoại, chắc chắn làm cho quý vị không tránh khỏi hoang mang, không biết đầu đuôi tự sự như thế nào! Ngay chúng tôi cũng vậy, những biến chuyển vừa qua của Giáo Hội không khác gì cơn bão dữ thổi đến làm đổ nát hoang tàn!  Trong số những sự kiện trên là Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế phổ biến ngày 15 tháng 9 và ngày 26 tháng 9 năm 2007 công bố Giáo Chỉ số 9 của Viện Tăng Thống và Thông Bạch Hướng Dẫn thi hành Giáo Chỉ số 9 của Viện Hóa Đạo nhằm chấn chỉnh Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và giải tán toàn bộ cơ cấu của Giáo Hội Hoa Kỳ, Canada, Âu Châu, Úc Châu và Tân Tây lan. 

Trước hiện trạng gây nhiều hoang mang và bất an như vậy, chúng tôi xin trình bày một số điểm để góp phần soi sáng sự thật hầu củng cố tín tâm và tạo dựng nếp sống an lạc cho người Phật tử.

Trong Quyết Định số 27 ký ban hành ngày 10 tháng 12 năm 1992 công nhận cơ cấu Trung ương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ là Văn Phòng II Viện Hóa Đạo để đối phó với tình hình nguy ngập của GHPGVNTN trong nước lúc bấy giờ, Đại lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang đã ghi trong điều 6 như sau :

 

Điều 6 :  Mọi Phật sự quan trọng của Giáo Hội đều được thống nhất ý chí của 2 Hội Đồng Giáo Hội quốc nội và 4 Hội Đồng Giáo Hội Hải Ngoại trước khi thi hành.

 

Trong phần đối chiếu các sự kiện để dẫn đến Quyết Định, Giáo Chỉ số 9 viết :  “Chiếu biên bản cuộc họp bất thường và thu hẹp của chư vị Giáo phẩm trong Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN ngày 22.8.2007 tại chùa Giác Hoa, Sài Gòn, để nghe phúc trình, đánh giá tình hình và lấy quyết định thanh lọc hàng ngũ Giáo hội nhằm đối phó tình hình khẩn trương mới.”

 

Vậy mà chúng tôi là những thành viên đương nhiệm của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo đã không hề hay biết gì về sự kiện Giáo Chỉ số 9 ban hành để chấn chỉnh lại Văn Phòng II Viện Hóa Đạo mới.  Không những thế, phần đông chư tôn giáo phẩm thuộc các Hội Đồng Giáo Phẩm, Hội Đồng Điều Hành của GHPGVNTNHN/HK cũng đều không hay biết gì về sự chấn chỉnh cơ cấu mới của VPII-VHĐ.  Hội Đồng Lưỡng Viện ở trong nước họp, còn các Hội Đồng Giáo Phẩm, Hội Đồng Điều Hành và VPII-VHĐ cũ sao không thấy họp để thảo luận về Phật sự trọng đại này?  Cụm từ “thanh lọc hàng ngũ Giáo hội”  sao nghe giống cách hành xử của các đảng phái chính trị thế tục?  Các chức vị trong Giáo Hội là do sự phát nguyện phục vụ của chư Tăng, Ni, là do sự thỉnh cử của Đại Hội đối với khả năng và đức hạnh của đương sự, chứ làm gì có chuyện như các chức vụ ở thế gian vì danh, vì lợi tranh đua giành giựt mà leo lên, nên bây giờ phải “thanh lọc” ?  “Thanh lọc” là bỏ đục mà lấy trong.  Không lẽ bao nhiêu Tăng, Ni và cư sĩ Phật tử đã và đang phục vụ trong các GHPGVNTN tại hải ngoại đều là thành phần hoen đục hết cả sao?  Không lẽ 14 vị trong VPII-VHĐ mới đều là những vị trong sạch, phạm hạnh, thanh tịnh hết cả sao?  Không lẽ Thầy Giác Đức có vợ có con, ông Võ Văn Ái là một cư sĩ tại gia mà trong sạch, mà thanh tịnh hơn quý Hòa Thượng bị bãi nhiệm?  Nếu lấy tiêu chuẩn “trung kiên” để “thanh lọc”, vậy thì “trung kiên” ấy lấy cái gì để minh định?  Có phải “trung kiên” là cuối đầu khâm tuân theo mọi chỉ thị, mọi giáo chỉ, mọi quyết định dù biết rằng đó không phải là ý chỉ của nhị vị Hòa Thượng lãnh đạo, dù biết đó là do sự thao túng của một vài cá nhân cố tình tạo ra?  “Trung kiên” như vậy thì ngay cả tư tưởng Nho gia và thời phong kiến còn không chấp nhận huống gì là con nhà Phật!   Mấy chục năm qua, bao nhiêu Tăng, Ni và Phật tử trong các Giáo Hội Thống Nhất tại hải ngoại một lòng một dạ kiên trì vận động cho sự phục hoạt của GHTN trong nước, cho nền tự do, dân chủ và nhân quyền của dân tộc, không lẽ lại không phải “trung kiên” hay sao ? 

 

Trong Giáo Chỉ số 9 có nêu ra nhận định :  “Nhận định rằng đồng thời với cuộc đàn áp trong nước nhằm tiêu diệt GHPGVNTN, một số phần tử cơ hội trong cộng đồng Phật giáo hải ngoại tiếp tay gây phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải ngoại, âm mưu dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế.”

 

Đồng thời cũng trong Giáo Chỉ, phần Quyết Định, ở điều 1 có ghi :  “1.2 Liên hệ giúp đỡ và điều hướng các cơ sở Giáo Hội, các tổ chức Phật giáo Việt Nam và các tổ chức, đoàn thể người Việt tại các châu lục trong công tác Phật sự, hoằng dương chánh pháp và văn hóa;”

 

Ở trên thì vu khống, chụp mũ nào là “phần tử cơ hội trong cộng đồng Phật giáo hải ngoại tiếp tay gây phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải ngoại,” nào là “âm mưu dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế.”  Ở dưới thì “Liên hệ giúp đỡ và điều hướng các cơ sở Giáo Hội, các tổ chức Phật giáo Việt Nam…”  Tại sao lại vừa chụp mũ, vừa liên hệ giúp đỡ?  Ai là “phần tử cơ hội?  Thế nào và chứng cứ gì để buộc tội là “tiếp tay phân hóa, tạo ly gián, biến tướng chủ trương, đường hướng sinh hoạt của GHPGVNTN Hải ngoại”?  Đâu là âm mưu “dập tắt tiếng nói của Giáo hội trên địa bàn quốc tế” ? 

 

Trong Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế (PTTPGQT) phổ biến ngày 26 tháng 9 năm 2007, có đoạn viết :  “Đây là kết thúc sáng suốt, chấm dứt tình trạng gây rối nội bộ Phật Giáo nhằm tiếp tay với nhà cầm quyền Cọng Sản trong âm mưu tiêu diệt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Một tình trạng kéo dài gây hoang mang dư luận quần chúng Phật tử trong và ngoài nước nhiều năm qua.” 

 

Chúng tôi không biết PTTPGQT căn cứ vào bằng chứng nào để buộc những tội trên?  Theo luật pháp của các quốc gia tân tiến, việc kết tội phải được điều tra kỹ càng, phải đưa ra tòa án xét xử và bị can có quyền được bào chữa. Theo Hiến Chương và Quy Chế của GHTN trong và ngoài nước, một thành viên GH nếu vi phạm điều lệ của GH thì phải được các Hội Đồng, các Tổng Vụ hữu trách của GH mở cuộc điều tra, nghiên cứu để dẫn đến quyết định xác thực tội trạng và bị cáo có quyền biện hộ. Theo giới luật của Tăng già nếu có vị Tăng, Ni nào vi phạm giới hạnh thì phải được đưa ra đại Tăng để ấn định tội trạng và các hình thức giải tội qua nguyên tắc tác pháp Yết ma và bị cáo có quyền trình biện hộ theo tinh thần giới luật.  PTTPGQT đưa ra lời buộc tội một cách không bằng cớ như vậy thì luật Phật có được tôn trọng, luật pháp có được tôn trọng ? Hay muốn làm gì thì làm, không cần biết họ có bị oan ức hay không ?  Tâm từ bi để ở đâu ?  Công lý ở đâu ? 

 

Cùng trong Thông Cáo Báo Chí ở trên, có đoạn viết :  “Phật tử trong và ngoài nước tự hỏi vì sao hai ngài (Tuệ Sỹ, Lê Mạnh Thát) với Nhóm Thân Hữu Già Lam giẫm lại vết xe cũ đã đẩy Cố Hòa thượng Thích Trí Thủ và Phật Giáo Việt Nam vào nơi tử lộ.”

 

Trong Tâm Thư của Hội Thân Hữu Già Lam (HTHGL) công bố ngày 10 tháng 10 năm 2007 đã xác định rất rõ rằng HTHGL không có bất cứ một liên hệ chỉ đạo, điều hành nào với Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ và Giáo sư Trí Siêu Lê Mạnh Thát.  Vậy mà với tư cách là PTTPGQT và Phát Ngôn Nhân của VHĐ lại cố tình gán ghép HTHGL với hai Thầy để có cớ tiếp tục buộc tội.  Công hạnh của Hòa thượng Thích Trí Thủ đối với đạo pháp như thế nào ai cũng biết, hơn nữa GHPGVNTNHN/HK đã từng ghi nhận công đức và hy sinh cao cả của cố đại lão Hòa Thượng trong tập Phật Giáo Việt Nam Biến Cố và Tư Liệu phát hành năm 1996, vậy mà bây giờ PTTPGQT và Phát Ngôn Nhân VHĐ lại buộc tội. Việc làm như vậy có trong sáng, có phù hợp với tinh thần của Chánh pháp ? 

Trong đoạn văn kế tiếp, Thông Cáo Báo Chí của PTTPGQT đã viết :  “Truyền thống tranh luận để mở mang kiến thức hay tìm hư thực, nhường bước cho sự chưởi bới khiếm nhã và chợ búa” ? 

Ai dùng chữ chưởi bới đây ?  Trong trang web Tinparis và qua hệ thống email, ai đã từng lấy nickname Thích Tín Tâm, Thích Chánh Hạnh, Thích Tỉnh Thức, Thích Hạnh Siêu, v.v… để vu khống, chụp mũ, mạ lị chư tôn đức Tăng Ni và các cư sĩ bằng tâm địa và lời lẽ thế tục, khiến cho kẻ trí ai nấy đều xa lánh, chê cười !  Ái ngữ ở đâu, Hòa ngữ ở đâu và Chánh ngữ ở đâu ?  Nếu biết “tranh luận để mở mang kiến thức hay tìm hư thực”, vậy thì tại sao trong sinh hoạt của GH lại vu khống, chụp mũ, buộc tội và loại trừ những Tăng, Ni và cư sĩ không có cùng nhận thức, suy nghĩ và chủ trương như mình ?  Tại sao trước những góp ý đầy chân tình xây dựng, GH lại không chịu lắng nghe, không chịu tìm hiểu để tìm ra giải pháp thống nhất hầu tạo sức mạnh đoàn kết, mà lại kết án và buộc tội ?

Trong Bản Phúc Trình của Hòa thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống gởi Hòa thượng Viện Trưởng và Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo, có đoạn viết :  “Điều mà Phật tử thắc mắc, chúng tôi thấy, được cụ thể qua quan điểm của anh Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường . . .  Anh Trần Quang Thuận chê trách Hòa thượng Thích Quảng Độ, Bùi Ngọc Đường ngoài những lời lẽ như anh Thuận, còn chê bai Giáo hội. Sau hết Bùi Ngọc Đường khuyên chúng tôi từ chức Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống để nghỉ ngơi, giống hệt như lời Thượng tướng Công an Nguyễn Văn Hướng đã khuyên đức Tăng Thống thôi việc, nghỉ ngơi. Giọng điệu hai anh có vẻ như muốn thỏa hợp (với Nhà Nước) để được sinh hoạt, ý tưởng này còn được thấy rõ qua nhóm Thân Hữu Già Lam.”

Giải tán các GHTN tại hải ngoại là một sự việc trọng đại, vậy mà chỉ dựa vào một bản phúc trình duy nhất của Hòa Thượng Thiện Hạnh là điều khó có thể tưởng tượng được!  Hòa Thượng Thiện Hạnh không thể nào chỉ căn cứ trên những gì giáo sư Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường trình bày để lấy quyết định chung thẩm cho việc lớn của GH như vậy, chưa nói là những gì Hòa Thượng Thiện Hạnh nói về giáo sư Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường có đúng sự thật hay không !  Lấy một quyết định giải tán các GHTN tại hải ngoại mà không hề có bất cứ một buổi họp, một thảo luận nào của chư tôn đức Tăng Ni đang đảm nhận trọng trách trong các GHTN tại hải ngoại là một việc làm không nghiêm túc, không hợp pháp lý của GH!  Bản Phúc trình nói giọng điệu hai anh có vẻ như muốn thỏa hơp. Có vẻ giờ đây trở thành chắc chắn để buộc tội ?  để thanh trừng ?  Hành động sao mà giống cung cách làm việc của các đảng phái chính trị độc tài chuyên chính như vậy ?

 

Bản Phúc Trình kết luận bằng đề nghị năm biện pháp lên Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo để từ đó ra Thông Bạch hướng dẫn thi hành Giáo chỉ. Như vậy, đề nghị trong Bản Phúc Trình của Chánh thư ký Viện Tăng Thống đã mặc nhiên trở thành một Giáo Chỉ khác của Viện Tăng Thống. Hành động này của vị Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống là vi phạm vào vai trò, trách nhiệm và quyền hạn mà Hiến Chương của GHPGVNTN đã ấn định.  Bản Thông Bạch đưa ra 12 chỉ thị, chúng tôi lấy vài điểm làm thí dụ điển hình xem có thỏa đáng hay không ?

 

Điều 3, trong Thông Bạch viết :

 

“Điều 3. Giải tán các Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ và GHPGVNTNHN tại các châu được hình thành theo Quyết Định số 27-VPLV/VHĐ do Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo ban hành ngày 10.12.1992.”

 

Trong Thông Cáo Báo Chí của PTTPGQT ngày 2 tháng 11 năm 2007 viết :

 

Điều 3 trong Thông Bạch nói trên hàm ý “giải tán” cơ cấu hình thành từ Quyết Định số 27 do Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Hòa Thượng Thích Huyền Quang, ban hành ngày 10.12.1992, để chỉnh đốn theo Giáo Chỉ số 9 do Đức Đệ Tứ Tăng Thống, tức Đại lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang, ban hành ngày 8.9.2007.

Như vậy thì giải tán không có nghĩa là dẹp bỏ, đình chỉ, giải thể, mà là chỉnh đốn nhân sự theo lập trường cố hữu của GHPGVNTN và thích ứng theo tình hình mới.”

 

Ở đây có mấy vấn đề cần được nêu ra để làm sáng tỏ : 

 

1.  Từ ngữ “giải tán” không thể nào có nghĩa là “chỉnh đốn”, như lời giải thích của PTTPGQT.  Trong Hán Việt Từ Điển của Đào Duy Anh, “giải tán” là “lìa tan ra, khiến không được đoàn tụ.”  Trong Việt Nam Tân Tự Điển của Thanh Nghị, định nghĩa chữ “giải tán” là “làm cho tan rã.”  Giải thích “giải tán” là “chỉnh đốn” là một giải thích xuyên tạc đối với chữ nghĩa Việt Nam, nhưng điều này có lẽ PTTPGQT không cố tình, điều cố tình là vì tác hại của lệnh “giải tán” đã vượt quá mức dự đoán của Thông Bạch, cho nên bây giờ phải giải thích lại bằng ý nghĩa mập mờ.  Điều này cho thấy rằng Thông Bạch đưa ra lệnh “giải tán” các GHTN tại hải ngoại là một quyết định sai lầm, do đó cần phải giải thích lại.

 

2.  Quyết Định số 27 của Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo không ảnh hưởng đến các GHTN tại Âu Châu, Úc Châu và Canada, bởi vì trong Quyết Định số 27 đó chỉ công nhận GHPGVNTNHN/HK và lấy GHPGVNTNHN/HK là Văn Phòng II Viện Hóa Đạo.  Bây giờ, Giáo Chỉ số 9 hủy bỏ hiệu lực của Quyết Định số 27 thì chỉ có tác dụng trực tiếp đến GHPGVNTNHN/HK mà thôi.  Nhưng Thông Bạch thì xác định rất rõ ràng là “giải tán các GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ và GHPGVNTNHN tại các châu được hình thành theo Quyết Định số 27…,” đây là một sai lầm không những về mặt pháp lý mà còn về mặt hành chánh nữa. 

3.  Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ và các châu là do chư Tăng ni và Phật tử quy hội thành lập để duy trì và phát triển đạo pháp theo quy chế của từng địa phương, có liên hệ tinh thần với với GHPGVNTN tại Việt Nam chứ không có liên h pháp lý thì làm sao Viện Hóa Đạo có thể giải tán được.  Hơn nữa, làm theo Thông Bạch Hướng Dẫn này sẽ mang lại hậu quả như thế nào về mặt Pháp lý hiện hành của chính quyền sở tại, nhân tình thế thái cho các Giáo hội các châu ?  Hòa thượng Viện Trưởng có tham khảo ý kiến của họ hay Hòa thượng quá xem thường ý kiến của họ ?

 

Điều 8 của Thông Bạch viết :

 

“Điều 8.  Tổng Ủy viên đặc trách liên lạc Úc châu và Tân Tây Lan, Âu châu và Canada thuộc Văn phòng II Viện Hóa Đạo đồng thời là Chủ tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN tại Úc châu và Tân Tây Lan, Âu châu và Canada.”

 

Những vị Tổng Ủy viên đặc trách liên lạc Úc châu và Tân Tây Lan, Âu châu và Canada hiện nay được Viện Hóa Đạo bổ nhiệm có đủ hạ lạp và các điều kiện khác đ làm Chủ Tịch hay không?  Như vậy có làm xáo trộn phẩm vị Tăng già truyền thống dựa vào Hạ lạp, học, hạnh, và thành tích phục vụ Chánh Pháp ?  Tập trung quyền hành như vậy là một trong những hình thức độc tài chuyên chính, Giáo Hội muốn đi vào xu thế này hay sao ?

 

Lời Mở đầu của Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất ở đoạn ba viết :  “Quan niệm thống nhất của Phật Giáo Việt Nam để thực hiện theo chủ trương điểu hợp, nghĩa là giáo lý, giới luật và nếp sống của hai tông phái cũng như của hai giới Tăng sĩ và Cư sĩ chẳng những được tôn trọng mà còn phải nổ lực phát triển trong sự kết hợp có chỉ đạo. Chính đó là sắc thái đc biệt của nền Phật Giáo thống nhất tại Việt Nam”. Bản Thông Bạch trên có đi ngược lại với tinh thần của Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hay không ?  Nếu vi phạm Hiến Chương thì phải xử trí như thế nào đây ?

 

Điều 10 trong Thông Bạch viết :

 

“Điều 10 :  Chủ Tịch và các Thành viên được thỉnh cử vào Hội Đồng Giáo Phẩm và Hội Đồng Điều Hành các Giáo Hội PGVNTNHN không được tham gia hay giữ chức vụ gì trong các tổ chức, hội đoàn, đảng phái ngoài Phật giáo.”

Nếu điều này nếu được thi hành nghiêm chỉnh, chức sắc Phật Giáo không thể nằm trong Hội Đồng Liên Tôn, không thể điều hành các tổ chức vận động dân chủ, quyền làm người, v.. v…  như vậy có hạn chế những hoạt động giải trừ Pháp nạn?  Như vậy việc Hòa thượng Viện Trưởng thỉnh cử ông Võ Văn Ái vào chức vụ Tổng Ủy viên đặc trách ngoại vụ của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo có mâu thuẩn với điều 10 hay không ?

Chúng tôi đã nhận được Thông Tư Khẩn của Văn Phòng Thường Trực Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN/HK, đình hoãn Đại Hội Thường Niên Lần Thứ 3 Nhiệm Kỳ IV của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ, Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, do Hòa thượng Thích Hộ Giác ký tên với danh nghĩa Phó Viện Trưởng, Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, ký ngày 27 tháng 9 năm 2007.

Nhìn lại Thông Báo về Đại hội Thường niên và Lễ Hiệp kỵ đề ngày 4 tháng 7 năm 2007 cũng do Hòa thượng Thích Hộ Giác ký, nhưng với danh nghĩa Chủ tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ. Điều này cho thấy rõ rằng, khi ký Thông Tư Khẩn, Hòa thượng hình như vì tuân hành Giáo Chỉ đã tự giải nhiệm Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành. Nếu thật vậy, thì Hòa thượng trước hết cần phải làm đúng thủ tục giải tán GH theo luật lệ Hoa Kỳ, để khỏi gây phiền phức cho bản thân Hòa Thượng và Giáo Hội trên mặt Pháp lý.

Lý do đình hoãn Đại Hội Thường Niên của GHPGVNTNHN/HK được nêu ra vì cơ quan truyền thông của nhà nước Cọng sản Việt Nam tung chiến dịch nước lũ nhằm vào cá nhân Hòa thượng Viện Trưởng và GHPGVNTN, nên có Giáo Chỉ của Đức Tăng Thống và Thông Bạch của Hòa thượng Viện Trưởng. Nếu vậy Hòa thượng là vị Lãnh đạo Giáo Hội Hoa Kỳ phải có trách nhiệm phối hợp Phật sự chặt chẽ với các GHTN tại các châu và hóa giải mọi bất đồng trong nội bộ GHPGVNTNHN/HK để tạo đồng thuận hầu một lòng một dạ hướng về GHTN tại quê nhà để hậu thuẫn và lên án những hành vi bạo ngược của chế độ cộng sản Việt Nam.  Trong ý nghĩa đó, đáng lý ra Hòa Thượng phải triệu tập Đại Hội Bất Thường, trước là để làm sáng tỏ sự việc, sau là tìm biện pháp củng cố nội bộ theo đúng Quy Chế của GHPGVNTNHN/HK ở Chương Năm, Điều 24, 25 chứ không phải đình hoãn Đại Hội. 

 

Kính bạch quý Ngài,

Kính thưa quý vị,

 

Thế giới ngày nay đang đứng trước cơn khủng hoảng và bất an vì thù hận, vì chủ nghĩa cực đoan trong lãnh vực chính trị cũng như tôn giáo. Nhân loại đang mong đợi thông điệp hòa bình, dung hợp, từ bi, độ lượng của Phật giáo. Từ độ lượng của Phật giáo không đi đôi với chuyên chính, độc tài trong chính trị cũng như tôn giáo. Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi toàn thể liệt quý vị hãy bình tâm và tịnh trí lấy Chánh pháp của đức Phật để tự soi sáng mình, giữ gìn thân, khẩu, ý đừng để bị lôi cuốn vào cơn bão táp thị phi, lún sâu vào hố tội lỗi, để rồi đưa Phật Giáo Việt Nam mà đặc biệt là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vào sự tàn lụi !

 

Nguyện cầu Tam Bảo thùy từ gia hộ cho Chánh pháp cửu trụ, cho Phật Giáo Việt Nam trường tồn và cho tất cả những nhà lãnh đạo Phật Giáo Việt Nam viên mãn trí tuệ và từ bi.

 

Nam mô Đại từ Đại bi Cứu khổ Cứu nạn Linh cảm Quán Thế Âm Bồ tát.

 

Trân trọng,

Đồng ký tên :

  

        Tổng vụ Trưởng Tổng vụ Tăng sự                       Tổng vụ Trưởng Tổng vụ Cư sĩ

                 GHPGVNTNHN-HK                                             GHPGVNTNHN-HK

                (Ấn ký)                                                                      (Ấn ký)

 

     Tỳ kheo THÍCH NGUYÊN AN                          Tỳ kheo THÍCH TÍN NGHĨA

 

 

 

Bạn có ý kiến chia sẻ với diễn đàn, nhấn vào đây.

Nguyen Tam Tri, Canada, jeudi 8 novembre 2007 18:11
Xin chan thanh cam on Phu Sa dda cho phep mot dien dan that ddung dan co mat va cho nhung Phat tu xa gan co mot tieng noi nho nhoi trong van de dang xay ra voi PGVNTN.

Tâm An Nhiên (vendredi 9 novembre 2007 09:47)
Bach quý Thầy, trong và ngoài nước, Phât tử sống tại hải ngoại chúng con cũng có mặt mũi và trí óc suy xét. Nhất là nếu trong năm tháng vừa qua có may mắn gặp được một vị Thầy hướng dẫn, chỉ dạy, để cố gắng tu tập tinh chuyên, sống trong tỉnh thức, thì chúng con biết nhận định đâu là chánh, đâu là tà. Hơn ba chục năm qua, giờ đây tại hải ngoại đã quá rõ ràng. Phật giáo Việt Nam đã có những vị tài cao đức trọng, được tôn kính trong năm châu bốn bể, để khi thế giới nhắc tới Phât giáo, không chỉ biết có đức Đạt Lai Lạt Ma mà thôi.

Giáo chỉ số 9 của Đại Lão Hòa Thượng Huyền Quang và hậu quả bão táp hiện nay, cho một người Phật tử như con thấy rõ một điều: có sự sai lầm quá lớn trong cách hành  xử của quý Thầy.

- Sai lầm hiện nay, với quyết định mới, hoặc sai lầm trong quá khứ vì có không biết bao nhiêu vị tu sĩ rường cột của giáo hội mà lại theo cộng sản để đến nỗi bây giờ phải "thanh lọc hàng ngũ".

- Sai lâm vì đã giao tiếng nói chính thức của giáo hội cho một người cư sĩ, thay vì quý Thầy cầm đuốc soi đường cho cư sĩ theo, thì quý Thầy đi theo đuốc của cư sĩ.

Quý Thầy tại hải ngoại tiến cử vị cư sĩ này vào chức vụ đó nên suy nghĩ lại lý do tại sao quý vị hành xử như vậy khi xưa và nhận trách nhiệm của mình ngày hôm nay. Quý Thầy bận gì mà không đưa tin về cho nhị vị Hòa Thượng ở nhà, giao phó cả cho một người cư sĩ?

Nhị vị lãnh đạo ở nhà sao không băn khoăn về hiện tượng này? Sao không hỏi? Cộng sản dù ba đầu sáu tay cũng có bịt miệng được ai hoàn toàn trong thời buổi này đâu? Bằng chứng là vị cư sĩ, phát ngôn nhân chánh thức của giáo hội thông tin thường ngày về quí Thầy, kể cả phỏng vấn trực tiếp còn được.

Kính bạch quý Thầy,
Con  xin được phép dùng chữ Thầy thân thương để nói lên tấm lòng của một người phật tử. Phong cách và ngôn từ của đức Đạt Lai Lạt Ma cùng sự thành công tương đối của ngài trong việc bảo vệ dân tôc Tây Tạng cho ta thấy, dù thế giới có bị ý thức hệ và vật chất sai xử, thế giới vẫn kính trọng vì đạo hạnh và lòng từ bi của ngài mà không quên dân tộc Tây Tạng. Thấy một vi cao tăng VN thuận duyên, giúp chỉnh đốn
lại Phật giáo Trung quốc, thì ngài mừng rỡ và tán thán vị này là một bồ tát. Chống cộng là vậy. Chống cộng đâu cần phải diệt con người cộng sản?

Chống cộng là nêu rõ ngọn cờ Chánh Pháp bằng cách tu tập tinh chuyên và có lòng tin  vào luật nhân quả không lay chuyển. Lấy lòng từ bi, cái nhìn tương tức mà hành xử với nhau.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ Tát.
Tâm An Nhiên (Tâm An Nhiên là pháp danh thật).

 

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VN THỐNG NHỨT

Ngày 31 tháng XII năm 1963. TỔNG HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM và mười (10) Giáo phái, hội đoàn (gồm các đại biểu Tăng sĩ và Cư sĩ thuộc Bắc tông, Nam Tông) đã khai mạc đại hội tại chùa Xá Lợi.

Đại biểu đại hội trong 5 ngày thảo luận và đã đi đến quyết định Thống nhất ĐẠO PHẬT VIỆT NAM thành một khối đoàn kết duy nhất, với danh xưng: GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT và một bản Hiến Chương gồm hai viện Tăng Thống và Hoà Đạo được công bố ngày 4-1-1964.

Đại hội suy tôn Trưởng lão hòa thượng Thích Tịnh Khiết làm tăng thống và đề cử hòa thượng Trí Quang giữ chức chánh thư ký viện Tăng Thống, hòa thượng Thích Tâm Châu làm viện trưởng viện Hóa Đạo.

Ngày 12-1-1964, đại biểu đại hội bầu các tổng vụ trưởng, vụ trưởng của các tổng vụ, như: tổng vụ Tăng Sự, Hoằng Pháp, Văn Hóa, Giáo Dục, Cư Sĩ, Xã Hội, Thanh Niên, Tài Chính, Kiến Thiết v.v… theo như bản Hiến Chương của giáo hội đã qui định.

Dưới đây bản HIẾN CHƯƠNG đã tu chính lần thứ II bởi đại hội Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất khóa V, ngày 12 tháng 12 năm 1973 – Phật lịch năm 2517. 

HIẾN CHƯƠNG 
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT 

LỜI  MỞ  ĐẦU 
 
Công bố Lý tưởng Hòa bình của giáo lý Đức Phật, các tông phái Phật giáo, Bắc tông và Nam tông tại Việt Nam, thực hiện nguyện vọng thống nhất thực sự đã hoài bão từ lâu để phục vụ nhân loại và dân tộc: đó là lập trường thuần nhất của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. 

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không đặc sự tồn tại nơi nguyên vị cá biệt mà đặt sự tồn tại ấy trong sự tồn tại của nhân loại và dân tộc. 

Quan niệm thống nhất Phật Giáo Việt Nam được thể hiện theo chủ trương điều hợp, nghĩa là giáo lý, giới luật và nếp sống của các tông phái, cũng như của hai giới Tăng sĩ và Cư sĩ, chẳng những được tôn trọng mà còn phải nỗ lực phát triển trong sự kết hợp của chỉ đạo. Chính đó là sắc thái đặc biệt của nền Phật giáo thống nhất tại Việt Nam. 

 

LÊN TRÊN=  |     GỬI BÀI     |     LIÊN LẠC     |     LÊN TRÊN=

Phù Sa được thực hiện bởi nhóm PSN (Phù Sa Network).
Là tiếng nói của người Việt Tự Do trong và ngoài nước nhằm phát huy khả năng Hiểu Biết và Thương Yêu để bảo vệ và thăng hoa sự sống.
PSN không loan tin thất thiệt, không kích động hận thù, và bạo lực. Không chủ trương lật đổ một chế độ, hay bất kỳ một chính phủ nào.