???
Thỉnh thoảng chúng tôi vào các Website Phật giáo để biết tin tức
Phật giáo khắp nơi hoặc đọc những bài pháp giá trị về Đạo Phật. Gần
đây, chúng tôi đọc được trên một Website ở Paris, có đăng Giáo Chỉ
của Đức Tăng Thống về việc thay đổi nhân sự Văn Phòng II Viện Hóa
Đạo tại hải ngoại.
Việc thay đổi này rất quan trọng vì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến những
vị đang điều hành việc xiển dương hoằng pháp khắp 5 châu, từ quý Chư
Tôn Đức tới các huynh trưởng gia đình Phật tử ..v…v…
Vì thế, chúng tôi có đôi chút thắc mắc:
Thứ nhất:
Việc quan trọng như vậy mà theo tinh thần của Giáo Chỉ thì quá vội
vã, lập tức phải thi hành ngay, không chờ có những lời giải thích
chính thức từ nhị vị Đại lão Hòa Thượng ở trong nước theo tinh thần
Lục Hòa của Đạo Phật ???
Thứ hai:
Việc quan trọng như vậy, sao chỉ phổ biến rất giới hạn? Tại sao đại
đa số các Website Phật giáo hải ngoại, đại đa số báo chí và các cơ
quan thông tin ở hải ngoại không phổ biến? Phải chăng vì những dấu
hiệu bất thường trong tinh thần của Giáo Chỉ, đã ngược lại tinh thần
điềm tĩnh, nhu hòa, an nhiên tự tại của Đạo Giác Ngộ, cho dù gặp
nghịch duyên tới đâu !
???
"... Này các vị khất sĩ ! Chừng nào mà các vị còn thực hành
được bảy điều ấy, gọi là bảy phép bất thối, thì đạo
pháp còn hưng thịnh và giáo đoàn không bị suy thoái. Không
một yếu tố bên ngoài nào có thể phá hoại được giáo đoàn. Chỉ
có những phần tử bên trong giáo đoàn mới có thể làm cho giáo
đoàn tan rã mà thôi. Các vị khất sĩ ! Khi con sư tử chúa của
mọi loài ở chốn sơn lâm ngã quỵ, không có một loài nào dám
đến ăn thịt nó. Chỉ có những con trùng phát sinh từ bên
trong thân thể của sư tử mới ăn được thịt của sư tử mà thôi.
Các vị hãy bảo vệ chánh pháp bằng cách sống theo bảy phép
bất thối, đừng bao giờ tự biến mình thành những con trùng
trong thân thể của con sư tử..."
Bụt Thích Ca
(Đường xưa mây trắng)
|
|
Chúng tôi đọc thấy trên một Website khác, cũng ở Paris, một vài bài
viết xúc phạm cá nhân Thượng Tọa Thích Tuệ Sỹ, tác giả lại cũng là
những vị tu sỹ. Chúng tôi rất ngạc nhiên vì văn phong những bài viết
đó rất sân si, thế tục, hoàn toàn đi ngược lại những gì Đức Phật chỉ
dạy. Nếu không thấy tên tác giả có chữ “Thích” thì chúng tôi không
thể nào tin rằng tác giả là một tu sỹ Phật giáo.
Vậy, Phật tử chúng tôi được dạy dỗ kính lễ Tam Bảo là Phật, Pháp và
Tăng, sẽ học được gì ở cách cư xử của những vị Tăng như thế ??? Một
sớm, một chiều, vị Tăng gọi những ngôi chùa đã từng đến quỳ lạy là
“Pháo-đài”, gọi huynh đệ pháp lữ từng một lòng xiển dương hoằng pháp
là “Giáo-gian” thì vị đó có đang thực hành Chánh Pháp hay không?
???
Chúng tôi là những Phật tử bình thường, chỉ được biết đến Thượng Tọa
Tuệ Sỹ qua những gì đã thông tin trên khắp 5 châu 4 biển mà cả thế
giới đều biết. Một vị tu sỹ như thế, đang bị MỘT VÀI huynh đệ của
mình xúc phạm và sự xúc phạm đó chỉ được thông tin trong phạm vi
giới hạn của thân hữu những huynh đệ đó, chứ không được quần chúng
khách quan đón nhận, thì có là điều đáng cho những người con Phật,
dùng trí tuệ mà suy nghĩ đâu là vàng, đâu là thau hay không?
???
Tiểu sử của Thầy Tuệ Sỹ, đa số Phật tử VN đều đã biết qua thông tin
rộng rãi khắp thế giới từ nhiều chục năm nay. Nên chúng tôi xin hỏi:
1-
Một vị thầy tu, từ tuổi trẻ đã dũng mãnh nhận bản án tử hình chứ
không đi ngược lại Chánh Pháp thì ở tuổi xế chiều có phản bội Đạo
pháp vì tư lợi thế gian hay không? Tuổi trẻ còn không màng danh lợi,
sao đợi đến tuổi già đi tranh dành trong tư thế nhiễu nhương này ???
2-
Thầy Tuệ Sỹ chẳng phải là vị thầy tu duy nhất bị CS lên án tử hình,
nhưng vì đâu Thầy được thế giới mạnh mẽ lên tiếng bênh vực, đến mức
CS phải giảm án xuống chung thân rồi cuối cùng đành tha bổng?
3-
Một tù nhân bị giam cầm chờ chết trong nhà tù CS, bỗng được gọi lên,
bảo ký giấy xin ân xá sẽ được tha tức khắc. Ấy vậy mà
người-tù-Tuệ-Sỹ lắc đầu: “Tôi không có tội gì để phải xin ân xá cả!”
rồi thản nhiên quay vào tù, tuyệt thực. Cuộc tuyệt thực âm thầm,
không tuyên bố tuyên cáo gì, không nhà báo nhà chí nào biết! Chết
cũng cam! Người như thế đang bị đồng môn pháp lữ lên án là ham danh
lợi ư? Danh để làm gì? Và lợi để hưởng gì?
Những ai đang xúc phạm thầy Tuệ Sỹ, chỉ xin 1 phút đứng trước gương,
thấy cho rõ bóng mình, nhìn thẳng vào mắt mình, tự hỏi, cái con
người trong gương kia đã từng bao giờ dám bước một bước ngắn trên
con đường thiên lý thầy Tuệ Sỹ đã đi? Đã từng bao giờ dám sống 1
phút như thầy Tuệ Sỹ đã sống? Đã từng bao giờ trực diện tử thần mà
dám thản nhiên từ chối trở lại dương gian? Đã từng bao giờ dám hy
sinh một phút giây thanh nhàn ăn no ngủ kỹ để âm thầm miệt mài cặm
cụi làm những việc lợi ích quần sanh, dịch kinh, viết sách, dạy học,
đào tạo tăng tài trong mọi hoàn cảnh khó khăn, đe dọa, thiếu thốn?
v…v…
Soi gương kỹ, thành thật với mình, nếu có câu trả lời “Chưa” cho
hàng trăm câu hỏi đại loại như trên thì kẻ soi gương hãy nên xét
lại, lấy tư cách gì mà xúc phạm, mà phán đoán những điều chưa tỏ
tường? Việc gì cũng có sâu, có cạn, có mặt trái, mặt phải, có nổi,
có chìm. Ta đã thấy hết chưa, mà kết luận? Hay chỉ mới nghe thế này,
tưởng thế nọ?
Đức Thế Tôn từng im lặng khi bị hàm oan. Các Đại Đệ Tử nóng lòng xin
Thế Tôn lên tiếng nhưng Thế Tôn an nhiên bảo: “Thị phi ném tới, ta
không nhận, tất sẽ trở về người gửi”.
Giữa ồn ào loạn động bủa vây, có ai nghe thầy Tuệ Sỹ nói gì chưa?
???
Mỗi quốc gia, vì người dân mà lập ra Tư-pháp, Hành-pháp để bảo vệ
dân, duy trì sự công bằng trong an ninh, trật tự.
Giáo Hội cũng vì Tứ Chúng mà lập ra để bảo vệ Tứ Chúng tu tập, cùng
phát triển giáo pháp, chứ không phải để Giáo Hội dùng giáo-quyền,
biến Tứ Chúng thành nô lệ, thành những con ngựa bị che mắt, chỉ đi
trên con đường Giáo Hội muốn đi !
Mà hiện tại, Giáo Hội đang là gì ? Là cá nhân, trong một phút, ra
lệnh xóa sổ, triệt tiêu toàn bộ những nỗ lực bằng máu, mồ hôi, nước
mắt của hàng trăm ngàn người ở hải ngoại, trải dài suốt thời gian
hàng nhiều thập niên, không cần chờ nghe một lời phân giải nào ư?
Điều nghịch lý này thật khó tin khi phát xuất từ hàng giáo phẩm cao
cấp của Giáo Hội, vì đã hoàn toàn đi ngược lại những lời dạy căn bản
của Đức Phật !
Thuở xưa, một lần, chỉ có một vị khất-sỹ buộc tội ngài Xá Lợi Phất
xô ngã vị ấy nhưng không xin lỗi, mà Đức Thế Tôn còn họp Tăng đoàn,
tất cả im lặng ngồi nghe hai người trình bày rồi mới phân giải. Tinh
thần đó, nay ở đâu??? Không, chúng tôi không tin nhị vị Hòa Thượng
chúng tôi luôn kính yêu lại ký một giáo-lệnh nghịch lý, phản dân chủ
đến thế!
Điều gì đang ở đằng sau những sự việc khó tin này???
???
Chúng tôi có đọc trên diễn đàn, trong mục Câu Chuyện Đầu Tuần, một
bài viết tựa đề “Hãy an nhiên tiến bước” của Nhóm Áo Lam. Nội dung
là những thành viên Gia Đình Phật Tử chia xẻ với nhau niềm ưu tư về
những biến động qua Giáo Chỉ số 9 của Viện Tăng Thống.
Người trẻ nên họ nói thẳng, nói ngắn, nói gọn. Họ phân tích những
điều nghịch lý mà họ cảm nhận được qua quyết định khẩn cấp của Giáo
Chỉ số 9, đã mất tính chất nghiêm chỉnh khách quan và hoàn toàn
thiếu trung thực ! Họ thẳng thắn, can đảm mà kết luận rằng: “Bất cứ
một văn thư nào không đủ một, trong ba tính chất BI-TRÍ-DŨNG, không
THANH TỊNH, đều không phải là văn thư của Phật-tử chân chính”.
Những cảm nhận trong sáng của nhóm người trẻ này gặp ngay một tràng
dấu hỏi đầy mỉa mai của một vị mang chữ “Thích” trước pháp danh:
“Nhóm Áo Lam? Áo Đỏ? Áo Đen? Hay nhóm pgvnvdt? …” (pgvnvdt là chữ
viết tắt của cái gì? Nếu thắc mắc, xin tìm vị đó mà hỏi)
Thưa quý vị, cứ cái đà này, ai sẽ chịu trách nhiệm về sự tương tàn
đáng hổ thẹn này??? Sự tương tàn đang lan rộng từ phẩm cao xuống
phẩm thấp, từ già tới trẻ, từ khôn tới dại …. Sẽ không ai còn nương
tay với ai nữa! Vậy, AI MỚI LÀ KẺ THỰC SỰ HƯỞNG LỢI TRONG SỰ TAN VỠ
ĐAU THƯƠNG NÀY ???
Hỏi tới đây đã đủ mệt, không cần đi xa hơn nữa, bình tâm nhìn quanh,
có thể nhận diện được kẻ đó!
Nhận được rồi, e rằng có quá trễ để cùng nhau học lại từ đầu, những
lời Phật dạy?!
Nếu Đức Phật còn tại thế, trong trạng huống này, nhiều phần Ngài sẽ
lẳng lặng sang Phi Châu vì nơi đó nhiều rừng sâu heo hút, khó người
con nào còn tìm thấy Cha đang nơi đâu!
Những dấu hỏi (???) chỉ còn là những dấu than (!!!)
Thanh-Thủy
(Góp nhặt dăm câu hỏi của nhóm bạn thường rủ nhau đi chùa)
|