Những sân ga không có anh
Đêm thao thức trở mình hoài chưa ngủ,
Phố nhỏ buồn trong đêm vắng buồn thêm,
Nghe vang vọng tiếng còi tàu xe lửa,
Than thở gì trong một chuyến tầu đêm?
Ôi, những con tầu chở gío phương xa,
Chở mưa nắng của những miền đất lạ,
Chở vầng trăng của mùa Thu đã qua,
Chở heo hút những mùa Đông băng gía.
Tôi để hồn tôi theo những toa tầu,
Làm lữ khách đêm nay rời phố nhỏ,
Anh ơi sao mình không đi tìm nhau ?
Nối gần lại hai bờ xa thương nhớ.
Tầu sẽ ngừng ở một sân ga vắng ?
Mắt đèn vàng chưa tỉnh một cơn mê,
Sao buồn thế ? Tôi sẽ không bước xuống,
Tôi sợ lẻ loi về giữa phố khuya.
Tầu sẽ ngừng ở sân ga tấp nập ?
Ai ấm vòng tay, ai sẽ vui mừng ?
Sân ga này tôi sẽ không bước xuống,
Tôi sợ tủi hờn giữa đám người dưng.
Tôi sẽ đợi đến một sân ga khác,
Chẳng biết bao giờ mới gặp lại anh ?
Đêm ấy sẽ có vầng trăng đi lạc,
Soi bóng sân ga chỉ có chúng mình.
Tiếng còi tầu ru tôi vào giấc ngủ,
Những sân ga lùi lại ở phía sau,
Bóng hình anh vẫn chìm trong qúa khứ,
Vầng trăng kia đợi mãi cũng phai màu.
Sáng thức dậy thấy cuộc đời réo gọi,
Thấy xa thêm khoảng cách giữa đôi bờ,
Anh ở đâu ? Chuyến tầu đi mòn mỏi,
Sân ga đời. Tôi bước xuống bơ vơ .
Nguyễn Thị
Thanh Dương
|
Nguyễn Thị Thanh Dương tên thật Nguyễn Thị Thanh, sinh ngày 12
tháng 9 năm 1951.
Định cư tại Mỹ năm 1991, hiện đang sống tại vùng Dallas, tiểu bang
Texas.
Cộng
tác với báo Trẻ, phát hành tại địa phương và vài thành phố, tiểu
bang khác.
Đã in :
- Tuyển tập truyện ngắn: "Đường dài thăm thẳm" năm 2007.
- Tập thơ: "Một thời tương tư" năm 2007".
Yêu thích thơ văn từ lúc tuổi teen. Cho đến bây giờ niềm đam mê đó
vẫn không ngừng nghỉ.
|