Điểm tin thời sự ngày 5.2.2011 |
Thời sự 2010:
12 |
10 |
9 |
8 |
7 |
6 |
5 |
4 |
3 |
2 |
1 |
Ai cập, Mubarack, còn ai nữa?
Các nổ lực tìm kiếm thông tin về vụ xáo trộn tại Ai Cập
của người Trung Hoa Lục Địa khá phức tạp, mặc dù nó không cần thiết là
do sự kiểm duyệt của chính phủ. Nhưng người xử dụng internet tìm kiếm
từ khóa "Ai cập" trên mục tìm kiếm của các cổng trang mạng như
Sina.com chẳng hạn, thì chẳng có kết quả phản hồi nào.
Lý do khá rõ ràng - Chính quyền Trung Quốc không muốn
công dân họ nảy sinh bất kỳ một ý tưởng gì từ cuộc xáo trộn tại Ai
Cập. Đây không phải là lần đầu tiên các bộ phận kiểm duyệt nơi đây
ngăn chặn việc thảo luận liên quan tới bất ổn. Ngược về năm 2009,
chính quyền đã tăng cường kiểm soát các thảo luận trên mạng trong sự
kiện ở Tân Cương, thuộc Tây Bắc Trung Hoa về cuộc đụng độ giữa cảnh
sát và người Uyghurs ở khu tự trị nơi đây, dẫn đến gần 200 người thiệt
mạng vào hồi tháng Bảy.
Để phản ứng lại các cuộc thảo luận nảy lửa về nguyên
nhân dẫn đến cuộc bạo loạn, chính phủ đã cắt internet đến Tân Cương
trong nhiều tháng trời. Điều này được biết như dùng nút chặn internet,
tương tự như cái cách mà tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak nhanh chóng
bắt chước và đã thất bại trong việc ngăn chặn các người biểu tình nhóm
lại thông qua các trang mạng xã hội.
Một cách thú vị, nó không chỉ là giới lãnh đạo Bắc Kinh
đang tìm cách phức tạp hóa sự ngăn chặn này, mà ngay cả các nhà lập
pháp Mỹ cũng đang thảo luận về một cái như thế. Hai thượng nghị sĩ
Joseph Lieberman và Susan Collins đã giới thiệu trước giới lập pháp,
theo như một bản tường trình, là sẽ trao cho tổng thống Obama quyền
hạn lên các hệ thống máy tính cá nhân trong trường hợp có "Tình trạng
khẩn trương thế giới mạng quốc gia" và nghiêm cấm các tòa luật pháp
can thiệp. Điều này cho phép Bộ An Ninh Nội Địa tái lập, giới hạn và
ngay cả cắt đứt giao thông mạng tại Hoa Kỳ. Nếu có hiệu lực, thì điều
rắc rối và đáng lo ngại là định nghĩa thế nào là tình trạng khẩn
trương trên mạng?
Tất cả những điều này không phải về việc truyền thông
Trung Quốc không đưa tin về các diễn biến tại Ai Cập, mà thực ra sự
kiện này lại dùng để khuyến cáo người dân những việc không nên làm.
Tờ Global Times (của Trung Quốc_SN) là một thí dụ, đã
biên tập là: ' Nói chung, dân chủ có một hấp lực mạnh bởi vì các mô
hình thành công tại Tây phương. Nhưng liệu các mô hình ấy có áp dụng
được ở các nới khác trên thế giới là điều đáng ngờ, khi mà càng có
nhiều nơi đã chứng tỏ thất bại'
Tại Tây phương dân chủ không chỉ là hệ thống
chính trị mà còn là lối sống. Tuy nhiên các nền dân chủ mới trổi dậy
tại Châu Á và Châu Phi đang chỉ là đụng độ và đụng độ ở cấp độ đường
phố.
Dân chủ vẫn còn quá xa với Tunisia và Ai
Cập. Trong khi nền tảng vững chắc cho sự thành công của dân chủ bắt
nguồn từ kinh tế, giáo dục và xã hội.'
Lời nhắn gởi của tờ Global Times khá rõ ràng_ bạn
sẽ có dân chủ trong một tình huống không rõ ràng và tương lai bất
định. Nhưng nhẫn nại để tập trung phát triển kinh tế và sự hài hòa xã
hội là điều chắn chắn, và không phải lo lắng đến những thứ không thể
tiên đoán được, những thứ bạo loạn như đang xảy ra tại Ai Cập....
Nguồn:
“Egypt.
Mubarak. Who?”. By Jason Miks. February 4, 2011.
Diplomat.
Sean Nguyễn gửi trực tiếp cho Phù Sa.
|