18.10.2008
- Gs. Tương Lai :
Những cảnh báo về môi trường xã hội
Kinh tế đang là vấn đề nóng bỏng đòi hỏi phải tập trung ý chí
và trí tuệ để tìm cách tháo gỡ. Nhưng không vì thế mà buông
lơi những bức xúc xã hội., vì nói xã hội là nói con
người. Hiểm họa do sự tàn phá môi trường tự nhiên thì con
người lãnh đủ. Nhưng con người cũng là thủ phạm của sự tàn phá
đó. Và cũng con người đang tàn phá môi trường xã hội,
tức là tàn phá chính mình...
12.10.2008 -
Cẩm Quy :
Cô giáo bỏ tiền túi ... dụ học trò đến lớp
Mua kẹo “nhử” học trò xuống núi! - Cưỡi xe máy đi gọi học
trò! - Bỏ tiền túi nấu cơm nuôi trò -
Cô giáo… chăn trâu hộ trò! Với
miền xuôi, chuyện này đáng lọt vào danh mục “chuyện lạ”! Nhưng
với miền núi, đây lại là chuyện thường ngày! Con đường đến
trường của các em học sinh vùng cao còn quá gập ghềnh, và
những câu chuyện ngược đời nhưng có thật đã ra đời từ đó...
PSN 10.10.2008 - Cố Nhân
:
Sau
án mạng
Điện thoại của Staline reo khá lâu mà không ai trả lời, ông
chánh văn phòng Poskrebychev bắt lấy, và đầu dây bên kia,
Tchoudov, người trợ lý của Kirov loan báo hung tín của
Leningrad. Không liên lạc được Staline qua điện thoại, ông
chánh văn phòng cho người đích thân đi tìm. Thì ra "Chúa Tể"
bận họp với Molotov, Kaganovitch, Vorochilov và Jdanov. Khi
hay tin, Staline vội vàng gọi ngay Leningrad và nói chuyện
thẳng với người bác sĩ pháp y. Sau đó, Staline gọi trở lại hỏi
cách ăn mặc của tên sát nhơn, có đội mũ không, có mặc quần áo
hiệu nước ngoài không?...
PSN 1.10.2008 - Cố Nhân
:
Một đồng chí phải triệt tiêu
Mùa hạ năm 1934,
công cuộc trấn áp đối lập và nông dân có vẻ giảm bớt. Tháng Năm,
trùm mật vụ OGPU, Viatcheslav Menjinski - một học giả ít khi
xuất hiện vì luôn bịnh hoạn và thường ngồi trong phòng kín để
nghiên cứu - đã qua đời. Báo chí loan tin là Cơ Quan OGPU bị
nhiều người ghét đã tan biến theo ông ta vì bị xáp nhập với cơ
quan nội chính mới, NKVD. Biến cố này làm cho người ta hy vọng
là sẽ có được một thời kỳ tự do mới ở Nga. Nhưng, người kế nhiệm
ông không ai khác hơn là Guenrikh Yagoda, trước kia đã từng
điều khiển OGPU một thời gian...
PSN
20.09.2008 -
Gs. Tương Lai :
Đi tìm một lời giải cho bài toán nông thôn và đô thị
Điều
quan trọng nhất là từ cuối thế kỷ XX bước sang thế kỷ XXI, một
quan điểm càng tỏ ra không ổn, đang bị phê phán, và thực tế
của nhiều vùng phát triển trên thế giới đã bác bỏ. Đó là quan
điểm cho rằng vai trò của nông nghiệp, nông thôn ngày càng thu
hẹp và hạ thấp, tỷ trọng của nông nghiệp trong GDP giảm, tỷ
trọng công nghiệp và dịch vụ tăng, dẫn đến sự kết thúc của văn
minh nông nghiệp để thay thế bằng văn minh công nghiệp...
PSN
17.09.2008 - Cố Nhân :
Mặt trái của huy chương
Trong cuộc đi săn bằng thuyền máy với Nestor Laboka – Bí Thơ
chi bộ Đảng Abkhazie – thình lình một tràng tiểu liên từ trong
bờ biển bắn ra. Tên cận vệ Vlassik nhào tới Staline và xin
phép trả đũa. Vừa bắn trả, chiếc du thuyền "Ngôi Sao Đỏ" vừa
quay mũi chạy nhanh ra khơi. Ban đầu Staline tưởng đâu người
Géorgie bắn chào mừng, nhưng rốt cuộc lại nghĩ khác...
Nguyễn
Thị Lan Anh :
Đốt đèn tìm Trung thu
Ở Sài Gòn, Trung thu có mặt rất sớm. Từ tháng Sáu âm lịch, lác
đác trên đường phố đã xuất hiện những quầy bánh trung thu.
Nhưng phải từ sau ngày tựu trường 5-9 trở đi, người Sài Gòn,
nhất là trẻ em tiểu học, mới thực sự bị mê hoặc bởi vẻ quyến
rũ của bánh trung thu, đèn trung thu. Nói đèn trung thu không
thể không nhắc tới làng đèn Phú Bình – nơi sản xuất đèn giấy
bóng kính lâu năm nhất Sài Gòn. Những ngày này, khắp làng Phú
Bình, đâu đâu cũng cảnh chẻ tre, vót nan, dán giấy bóng kính,
tô màu… rất nhộn nhịp...
PSN
6.09.2008 - Gs. Hoàng Tụy :
Cơ chế sản sinh ra tham nhũng
...Nhiều người bảo ngay ở một số nước tiên tiến tham nhũng
cũng đầy rẫy. Đúng thế, nhưng ở các nước ấy tham nhũng dù sao
cũng chỉ hạn chế ở một số nhân vật cấp cao của chính quyền nên
người dân ít bị nhũng nhiễu. Còn ở ta thì tham nhũng hoành
hành khắp ngõ ngách, từ anh cảnh sát giao thông nhận tiền mãi
lộ đến những cán bộ, nhân viên làm việc ở xã, phường vòi tiền
“bồi dưỡng” của người dân để làm một số việc trong trách nhiệm
thường ngày của họ. Tuy nhiên cần thấy rõ: nếu suy xét công
bằng thì trong các hành vi phạm pháp đó chỉ 1/10000 là phạm
tội. Còn lại, người ta phạm pháp chẳng qua vì cơ chế đẩy họ
tới chỗ không làm thế không sống được! ...
PSN
5.09.2008 - Cố Nhân
: Lão
góa vợ quyền thế
Nadia mất rồi, sinh sống trong gian phòng của dinh Potechny và
trong điền gia trang Zoubalovo, những nơi mà ông đã từng chung
sống qua với Nadia, Staline rất lấy làm đau khổ. Thấy vậy,
Boukharine – lý thuyết gia Bộ Chánh Trị - đề nghị Staline đổi
nơi ở với ông ta. Tư dinh mới của Staline, nằm ngay ở từng
dưới của văn phòng ông, có một khung cảnh chẳng mấy hấp dẫn,
bị cô con gái Svetlana sau này cho rằng chẳng phải là tổ ấm.
Vậy mà Staline giữ mãi cho đến khi chết...
PSN
26.08.2008 - Cố Nhân
:
Con người trí thức
Ngày 26.10.1932, một nhóm chừng năm mươi văn sĩ, qua sự lựa
chọn kỹ lưỡng, được mời một cách bí mật đến tư gia của tiểu
thuyết gia lừng danh Nga còn sanh tiền, Maxime Gorki. Cùng đến
dự với Molotov, Vorochilov và Kaganovitch có Staline. Đảng
cộng sản Liên Xô rất quan tâm đến văn học nên các quan chức
Điện Cẩm Linh phải đích thân xét duyệt những tác phẩm của
những nhà văn lớn. Sau những nghi thức mở đầu, Staline khởi sự
nói về sự ra đời của một nền văn chương mới...
PSN 25.08.2008 -
hoànglonghải :
Tinh thần thượng võ
...Một điều đáng nói nữa, xin nhắc lại quí độc giả nhớ lại. Dị đoan
hay không dị đoan, người Tầu chẳng cần lưu tâm. Đặng Tiểu Bình
đã nói lên cái bá đạo ấy của mấy chú Ba ở Bắc Kinh: “Mèo trắng
mèo đen miễn là bắt được chuột.” Vậy thì dị đoan hay không dị
đoan, chủ nghĩa Cộng Sản hay không, không cần thiết, miễn là có
lợi cho nước Tầu, dân Tầu. Điều ấy làm cho chúng ta nhớ lại một
câu nói thâm thúy của Nixon: “Người Tầu dùng chủ nghĩa xã hội để
xây dựng đất nước; người Việt
Nam
đem đất nước để xây dựng chủ nghĩa xã hội.” ...
PSN
17.08.2008 - Cố Nhân
:
Việt
Nam cần nhớ
CHXHCN Việt Nam tuyên bố độc lập ngày 2 tháng Chín năm 1945.
Lời tuyên bố đó được đưa ra tiếp theo sau cơn đói bắt đầu từ
năm 1944. Nạn đói vẫn còn ám ảnh những ai đã sống qua thời kỳ
đó. Khoảng hai triệu người Việt Nam, mười phần trăm dân số lúc
bấy giờ, đã qua đời vì nạn đói. Để đối chiếu, người ta nhận
thấy rằng trong cuộc chiến Đông Dương thứ nhì, từ 1945 đến
1975, đã có ba triệu người chết...
PSN
17.08.2008 - Cố Nhân
:
Thiên đường và địa ngục
Vào khoảng cuối năm 1931, Staline, Nadia và phần lớn những
triều thần đều nghĩ tới chuyện đi nghỉ mùa hè cũng như mùa
đông, trong khi tình hình thiếu thốn đã đưa đến nạn đói ăn.
Vậy mà Staline cùng với tập đoàn lãnh đạo rất coi trọng việc
nghỉ ngơi, vui chơi. Hồ sơ lưu trữ cho thấy rằng ít ra cũng
10% thơ từ trao đổi nhau giữa những nhơn vật của tập đoàn đề
cập đến chuyện nghỉ hè, dẫu cho nạn đói ăn đã lên đến mức tệ
hại nhứt...
Thế
vận Bắc Kinh và nhơn dân
Ở đời đôi khi có những trường hợp tréo cẳng ngỗng, ngược đời,
chẳng giống ai. Như ở nước Trung Hoa Nhơn Dân Cộng Hòa Quốc,
tuy là một cộng hòa của nhơn dân, nhưng nhơn dân chẳng được
đoái hoài. Thương xót dân đâu không thấy, chỉ thấy để dọn
mình, dọn mẩy, làm duyên, làm dáng đón Thế Vận 2008 và đón
khách thập phương, Bắc Kinh - thủ đô của một đất nước tự cho
là đứng giữa lòng vũ trụ và đầu sỏ lãnh đạo toàn là những
người mang thiên mệnh, nhận lịnh Trời cai trị bàn dân – đã
nhẫn tâm đuổi cổ người dân lao động ra khỏi thành phố, lìa bỏ
công ăn việc làm ít ra cũng gần cả tháng dài, đi về nông thôn.
Chẳng cần biết để làm gì. Chỉ để cho thành phố thủ đô, sạch
sẽ, tốt đẹp mà người ta đành đưa dân ra xa, như quét đi một
thứ rác rưởi, không cần thiết...
PSN
5.08.2008 - Cố Nhân
:
Staline, tập sự độc tài
Mùa hè năm đó, kết hợp với Sergo, Staline dựng lên một cuộc
mưu phản giả tạo – cái gọi là "Đảng Công Nghiệp" - với âm mưu
tố cáo ông chủ tịch Xô Viết Nông-Công Kalinine, một con người
"hảo ngọt", đã dùng công quỹ để bao vũ nữ. Ông chủ tịch đành
phải xin lỗi.
Staline và Menjinski cũng thường liên kết để dựng lên những
mưu phản giả tạo khác để đánh phủ đầu những thành phần nào có
ý chống lại ông. Staline nghi ngờ lòng trung thành của Hồng
Quân...
PSN 27.07.2008 - Cố Nhân
:
Mượn
oai ngài Vạn Thế Sư Biểu
...Tại sao lại có Khổng Tử trong cuộc rước đuốc thế vận kìa?
Một cô sinh viên trong đám đông giải thích: "Sau khi
sống với cộng sản, con người mất đi khả năng trí tuệ. Đầu óc
của họ đã bị tẩy sạch. Giáo dục của chế độ không cung cấp cho
con người tí gì để suy nghĩ hết. Cứ nhay đi nhay lại những gì
Đảng nói và Đảng dạy. Vậy là sau thời kỳ thiếu thốn đủ điều,
thiên hạ khao khát đổ xô vào tư bản chủ nghĩa, với những cái
quá lố của nó. Vì vậy nay nhà nước phải cầu cứu đến Không
Tử."...
PSN
25.07.2008 - Cố Nhân :
Con
người Staline
Trong nội bộ Đảng, người ta nể Staline không phải vì sợ mà vì
cảm tình. Staline nắm được triều thần, nhưng thường thường thì
họ cũng phục tùng ông vì thiện cảm. Staline lớn tuổi hơn họ,
ngoại trừ Klim Vorochilov, Bộ Trưởng Chiến Tranh. Phần đông,
những nhơn vật quyền thế quanh Staline đối xử rất thân tình,
gọi ông bằng tục danh "Koba" hay "Sosso". Năm 1930, họ đều là
những nhơn vật liên minh với nhau, chớ không phải là người
thuộc hạ nên ai cũng toàn quyền hành động. Một số thì liên kết
vì thân tình, đôi khi biến thành liên minh đối nghịch lại
Staline. Số khác thì thường bất đồng ý kiến với Staline. Cái
khó của Staline là ở chỗ ông nắm một cái đảng không có thứ bực
nghiêm minh mà lại cai trị một đất nước quen sống trong một
thể chế chuyên quyền thời xa hoàng...
PSN
21.07.2008 - Cố Nhân :
Khi Tứ
Xuyên bực mình
Trận động đất hồi tháng Năm ở bên Tàu, trong đó nhiều học sinh
đã bỏ mạng vì trường sập, đã rần rộ lên một lúc rồi nay đã
lắng xuống, êm xuôi như nước chảy qua cầu, như lục bình trôi
sông. Một thiên tai, với bảy mươi ngàn người chết và mười
triệu kẻ mất nhà, lần hồi cho thấy rằng vì những tên đầu sỏ
chánh trị chểnh mảng lơ là và những bậc phụ mẫu chi dân tham ô
nhũng lạm, nay đã phần nào biến thành thảm họa nhơn tai, do
lỗi ở con người. Tập đoàn cầm quyền ở Trung Nam Hải đang có âm
mưu ý đồ đem Thế Vận Hội Bắc Kinh 2008 ra rần rộ vui chơi để
"cả vú lấp miệng em", làm cho những nạn nhơn đau khổ của trận
trời long đất lở quên đi thân phận của mình...
PSN
18.07.2008 - Cố Nhân : Đầu
cơ xác chết
Đã hai năm qua, một phúc trình điều tra của hai luật sư người
Gia Nã Đại báo cáo với dư luận thế giới là, ở bên Tàu, hàng
chục ngàn tù nhơn lương tâm đã bị giết chết để lấy những bộ
phận trong cơ thể bán ra thị trường cấy ghép y khoa. Theo ông
David Matas, một trong hai đồng tác giả của phúc trình nói
trên, thì hai năm qua rồi mà chuyện làm ăn mờ ám đó vẫn còn
diễn ra trên đất nước vĩ dại Trung Quốc.
Bản phúc trình kết luận rằng người ta không biết thiên hạ lấy
ở đâu ra mà từ năm 2000 đến 2500 đã có 41500 trường hợp lắp
ghép bộ phận, trong khi đó hàng ngàn người thuộc phái Pháp
Luân Công bị giam cầm đã mất tích. Để giải thích điểm mờ ám
đó, người ta ghi nhận là những trường hợp cấy ghép bộ phận bên
Tàu đã dọt lên cao ngay trong thời kỳ những người theo Pháp
Luân Công bị truy hại hồi năm 1999...
PSN 15.07.2008 -
Huỳnh Kim Quang
Nạn đói
toàn cầu
Ở đây, xin đưa ra một số dữ kiện
về nạn đói toàn cầu dựa trên các thống kê, nghiên cứu và phúc
trình của các cơ quan như Tổ Chức Lương Nông LHQ (Food and
Agriculture Organization of the United Nations (FAO)), Tổ Chức
Y Tế Thế Giới (World Health Organization (WHO)), Chương Trình
Phát Triển LHQ (United Nations Development Program (UNDP)),
Qũy Cấp Cứu Trẻ Em Trên Toàn Thế Giới của Liên Hiệp Quốc
(UNICEF), v.v…
- Hiện nay trên toàn thế giới
hiện có 854 triệu người đang bị nạn đói làm khổ sở.
- Mỗi năm có khoảng 15 triệu trẻ em chết vì đói.
- Mỗi ngày có khoảng 16,000 trẻ em chết vì đói, tức là cứ mỗi
5 giây thì có một trẻ em chết vì đói.
- Trong số trên 800 triệu người bị đói trên thế giới, Ấn Độ
chiếm 50%, châu Phi và châu Á chiếm 40%, phần còn lại thuộc
châu Mỹ La Tinh và những chỗ khác của địa cầu.
PSN 15.07.2008 -
Cố Nhân
Triều
đại Staline mở màn
Trong khoảng thời gian từ Cách Mạng tháng Mười cho đến giữa
những năm 1930, đời sống tập thể của những nhà lãnh đạo cộng
sản được coi như là một "thời kỳ tuyệt vời", như bà vợ của
Vorochilov - Bộ Trưởng Chiến Tranh – đã ghi trong nhựt ký của
bà. Một thời kỳ hoàn toàn khác xa với thế giới bi thảm và hải
hùng của Staline. Điện Cẩm Linh lúc bấy giờ như một xóm làng
vô cùng thân thiết, mọi người thăm gặp nhau như tình chòm xóm,
cha mẹ con cái gặp gở nhau luôn. Qua bao nhiêu năm cận thân và
cận lân, thương yêu nhau cũng có mà giận hờn nhau chẳng phải
không. Làm sao tránh khỏi...
PSN 12.07.2008 -
Cố Nhân Thím
xẩm nuôi kim
Trong một xã hội mà người đời đề cao quan niệm "nhứt nam viết
hữu, thập nữ viết vô" - một trai thì kể, mười gái vứt đi – thì
thương thay phận gái liễu bồ. Khi mà trong nếp sống phương
Tây, người ta coi trọng phụ nữ, phải nâng như nâng trứng, hứng
như hứng hoa, không ai nỡ cao tay đánh khẽ, dẫu với một cành
hoa, thì bên Tàu, một xứ sở tự cho mình là đứng giữa càn khôn
vũ trụ, một đất nước do những ông "con trời" cai trị, những
người đẹp lại bị hất hủi. Thậm chí vừa mới chào đời bằng tiếng
khóc oa oa thì người ta chỉ muốn bóp mũi, liệng đi cho khuất
mắt...
PSN
6.07.2008 -
Cổ Nhân :
Trai tứ chiếng, gái thuyền quyên
Qua cái chết đột ngột của Nadia, người ta nhận thấy rằng
Staline đã có nhiều gắn bó với kẻ đầu ấp tay gối của mình -
dẫu cho có đóng kịch đi nữa – nhưng trong khi Nadia còn sống
ông đã có một thái độ coi bà như là một vật đã chiếm hữu,
không cần quan tâm đến, chỉ khi mất đi mới thấy tiếc. Cung
cách xử sự như vậy của Staline ít ra cũng cho thấy quá trình
ăn ở giữa hai người có một quan hệ đặc biệt, kiểu cách mạng
bôn-sê-vít. Nên chi cần phải tìm hiểu ngọn nguồn của cuộc phối
ngẫu kỳ lạ giữa một bên là trai tứ chiếng và một đàng là gái
thuyền quyên...
PSN
28.06.2008 -
Cổ Nhân :
Lễ
tang Nadia
Nadia từ trần quá đột ngột. Mấy tiếng đồng hồ đã trôi qua, vậy
mà Staline cứ đứng thẩn thờ trong phòng ăn, như cái xác không
hồn, chừng như không muốn chấp nhận thực tế là Nadia đã chết.
Thân nhân đều sửng sốt khi nghe Staline dọa sẽ tự vận để chết
theo Nadia, một điều chưa một ai từng nghe thấy từ cửa miệng
của Staline. Mấy ngày sau, ông vẫn còn ru rú trong phòng
riêng, trầm ngâm suy nghĩ mãi về cái chết của Nadia. Génia và
Pavel - vợ chồng người anh của Nadia - phải ở miết trong phòng
với Staline, đề phòng ông có hành động xằng xiên...
PSN
22.06.2008 | Cổ Nhân :
Án mạng trong điện Cẩm Linh
Bảy giờ chiều ngày 8.11.1932, Nadia trang điểm thật lộng lẫy,
chuẩn bị dự buổi tiếp tân rần rộ hàng năm, mừng ngày kỷ niệm
thứ 15 của cuộc Cách Mạng tháng Mười. Nghiêm nghị, đoan trang,
Nadia rất tự hào về phong cách "dản dị kiểu bôn-sê-vít" của
mình, ăn mặc toàn những y phục lu mờ, đơn giản, những chiếc
khăn quàng vô cùng tầm thường, những chiếc áo cánh cổ cao và
không son phấn gì hết...
Sài
Gòn trong cơn sốt Euro 2008
...Giờ giấc chênh lệch giữa Châu âu và Việt Nam là điều đau khổ
nhất đối với dân ghiền. Nhiều công nhân chong mắt cả đêm coi
bóng đá. Sáng đi làm dật dờ uể oải, vừa đứng máy vừa gà gật. Các
cán bộ cơ quan nhà nước cũng vậy. Ngồi đâu lâu một chút, có gió
hiu hiu là “gật đầu đồng ý” lia lịa kiểu gà mổ thóc. “Muốn chữa
dứt bệnh thì một là cúp lương. Hai, nặng hơn, thì cho nghỉ việc.
Nhưng làm vậy cũng tội. Đàn ông chúng nó, thằng nào không mê
bóng đá”, Bà Liên, chủ cơ sở chế biến thực phẩm chợ Tân Bình tỏ
ra khá tâm lý ...
Cố
Nhân :
Hòa bình đâu, danh dự còn lâu
(Đăng nhiều kỳ) :
1
| 2 |
3 |
4 |
5 |
6 |
7 |
8 | 9 |
10 |
11 |
12 |
13 |
14 |
Bài cuối.
LGT:
Nhận thấy những lập luận của Larry Berman có thể giải đáp được
phần nào những thắc mắc và ẩn ức của chúng ta, những người Việt
Nam đã mất xứ sở, tha phương cầu thực. Chỉ có những người Mỹ mới
thấy được bề trái của vấn đề và mới dám bộc trực nói ra. Nghe
thấy và biết được những điều mờ ám đã diễn ra sau lưng chúng ta
cũng an ủi được phần nào, dẫu cho trễ muộn. Nhưng có còn hơn
không. Nên chi, Phù Sa sẽ ghi nhận lại những gì đã đọc qua để
hiến dâng cho bà con gần xa chi quân tử.
Nguyễn
thị Lan Anh:
"Miếng nhục" của người nghèo Sài Gòn
...Bà mẹ nhẫn tâm ăn thịt con, như bà Dung mà báo chí đang kêu
ầm, xét cho cùng, cũng là biểu hiện vùng lên – dù rất man rợ –
của cái đói nhiều bề, nhiều mặt. Trong giai đọan kinh tế khó
khăn hiện nay đời sống của người Sài Gòn nói riêng, cả nước
nói chung, luôn chung chiêng, chao đảo. Nếu không cấp bách
giải quyết vấn đề lạm phát bằng những biện pháp hữu hiệu, thì
e rằng chuyện mẹ ăn thịt con trong xã hội như xã hội ta, không
chỉ là hiện tượng. Và “nhục” không là “nhục” riêng của một
người nào.
Cổ
Nhân :
Việt Nam, hết thực dân lại đến độc tài
Không phải lúc nào đấu tranh giành độc lập cũng sẽ được tự do,
dẫu cho đấu tranh có thắng lợi. Thế kỷ thứ XX đã đẻ ra khối
trường hợp như vậy, và có lẽ châu Á cung cấp nhiều thí dụ
thiết thực nhứt. Hậu quả là hàng trăm triệu người sinh sống
dưới ách độc tài đảng trị của các chế độ cộng sản, loại chế
độ
lúc nào cũng vỗ ngực tự xưng là "anh hùng giải phóng". Nạn
nhơn được giải phóng lại trở thành tên đồ tể ác ôn! Việt Nam
là một trường hợp tiêu biểu...
Nguyễn
Lân Dũng:
Ai
cứu xóm Chùa?
Xóm Chùa là tên một làng quê được nhắc đến trong nhiều truyện
ngắn của nữ tác giả Đoàn Lê (trong tập Trinh tiết Xóm Chùa,
NXB Hội Nhà văn, 2005). Có thể đó không phải là một địa danh
thật và không phải mọi câu chuyện ở đây đều xảy ra tại một
làng quê cụ thể nào, nhưng với cái nhin sắc sảo và nhân ái của
tác giả, tôi tin là những câu chuyện xảy ra liên quan đến cái
Xóm Chùa này đều là những chuyện có thật tại nông thôn nước ta
từ ngày Mở cửa...
Hồ
Phú Bông :
Đôi
điều nhân một chuyến về
...Thác
Prenn không còn thiên nhiên. Cứ trông như một ngọn thác giả,
nước đục ngầu. Chủ trương khai thác thương mại tối đa nên
những quán nước, quán bán đồ lưu niệm, đặc biệt lại có một cầu
treo một buồng duy nhất (cable) chỉ dài vừa đủ chiều ngang
thác nước bon chen giữa cảnh trí thiên nhiên vốn dĩ đã thật
hẹp. Đôi vợ chồng đà điểu cao quá đầu người có lông tơ xám
mịn từ cổ trở lên với đôi mắt ngơ ngác trông thật đáng yêu
nhưng không phải được thong dong cho khách thưởng ngoạn ném
thức ăn! Đôi vợ chồng nầy đang phải “lao động”(!) và bị nhốt
vào vòng kẽm gai với chiếc yên da màu đen đợi đưa du khách
tham quan giá 20.000, cỡi chụp hình 10.000 một lần!...
Stive
B. YOUNG :
Nhìn
lại cuộc di tản 30.04.1975
Sau khi biết Miền nam sẽ mất vào tay Hà nội, tôi đã cố gắng
vận động bạn bè và sự quen biết người Mỹ để mong tìm một giải
pháp cuối cùng ngăn chặn tiến trình sụp đổ của Sài gòn chậm
lại, nếu không cứu vãn được tình thế. Gỏ cửa đến đâu đều bị
đóng im lìm. Phút chót, biết không thể làm được gì hơn, tôi
phải vận động thực hiện một chương trình di tản và giúp tái
định cư những người Việt nam không muốn sống chung với người
cộng sản...
Cố
Nhân :
Ngày
ba mươi ngẫm lại
...
Ngày 30 tháng 4, một chiếc xe tăng mang số 843 sơn màu trắng
to lớn tông sập cổng dinh tổng thống Nam Việt Nam. Ông tổng
thống cuối cùng của Nam Việt Nam, đại tướng Dương Văn Minh,
cho cộng sản biết rằng ông chờ đợi để đầu hàng. Nhưng những
người cộng sản nói là ông có còn nắm giữ được gì nữa đâu mà
đầu hàng bàn giao.
Thế nhưng, đến 15g30, những người Bắc Việt chiến thắng hơi
lắng dịu xuống chút ít. Suy đi, nghĩ lại, họ chịu để cho nhà
lãnh đạo hành pháp cuối cùng của Nam Việt Nam lên đài truyền
thanh phát đi lời phát biểu đau đớn, chỉ có hai câu ngắn gọn
để ra lịnh đầu hàng. Như vậy là một hoàn cảnh đen tối khác lại
bao trùm xuống nhân dân, đã một thời mang tên gọi Nam Việt
Nam.
Nguyễn
Xuân Nghĩa :
Vết nứt trên Trường thành
Vì Tây Tạng, Thế Vận Hội Bắc Kinh cháy như bó đuốc...
Trong nền văn hoá phổ thông của Trung Hoa, mà một tiêu biểu là
loại truyện võ hiệp Kim Dung, Thổ Phồn là một xứ lạ, loại man
di mọi rợ trong một cõi Tây Vực xa xăm. Thổ Phồn là chữ người
Hoa gọi đất Tây Tạng, từ Tubo mà ra.
Trong các truyện võ hiệp Kim Dung, Thần Điêu Hiệp Lữ là truyện
về Dương Quá và Tiểu Long Nữ. Truyện có nhiều chi tiết hào
hứng về Kim Luân Pháp Vương, một đại cao thủ kỳ dị. Ông là vị
thánh tăng Tây Tạng và sư phụ của Hoắc Đô Vương Tử, một vị
thân vương Mông Cổ. Bối cảnh truyện này là cuộc xâm lăng của
Mông Cổ vào đời Tống bên Tầu...
Cố
Nhân :
Tây Tạng bất diệt Trong
ba chục năm qua, lãnh đạo Trung Quốc đã cho thấy có khả năng
đối phó lại diễn biến của tình hình một cách trên mức trung
bình. Đảng cộng sản cầm quyền của Tàu đã có một thái độ thực
tiễn và linh động để duy trì quyền lực, trong lúc bức Màn Sắt
của Liên Xô cũ đã bị sụp đổ nhiều mảng đáng kể dọc theo biên
giới Trung Quốc. Vậy mà trong khi Đảng cộng sản Trung Quốc đã
chứng minh được là có khả năng nhận diện và giải quyết được
một số lớn vấn đề - từ nhu cầu cải tổ kinh tế một cách kiên
quyết, chí đến nhu cầu cân bằng tăng trưởng kinh tế giữa nông
thôn và thành thị - vùng đất Tây Tạng vẫn còn là nhược điểm
của họ...
Hãy
cứu người lao động tại Malaysia
...Cách
đây 2 năm, năm 2005, chúng tôi được chứng kiến cảnh hơn 600
công nhân Việt Nam đói khát cực nhọc, tập trung kêu cứu trước
Đại sứ quán Việt Nam ở Kuala Lumpur. Chúng tôi đã mời đại diện
Sứ quán Việt Nam đến để bàn bạc, Chúng tôi đề nghị phía Việt
Nam lên tiếng để chúng tôi có cơ sở can thiệp. Nhưng, đại diện
Sứ quán Việt Nam nói: „Chúng tôi không dám lên tiếng, nếu
chúng tôi lên tiếng thì phía Malaysia sẽ ngừng tiếp nhận lao
động Việt Nam...
Cố
Nhân :
Dấu đầu lòi đuôi
Sau hai tuần lễ hỗn loạn ở Tây Tạng, làm nổi lên những lời đe
dọa tẩy chay Thế Vận Hội 2008 từ cộng đồng phương Tây, Bắc
Kinh tổ chức một cuộc "tham quan", mời một số nhà báo, mà
Trung Nam Hải cho là "gà nhà", đi thăm Lhassa và Jokhang để
thấy tận mắt, cho biết sự tình. Chủ tâm của nhà cầm quyền
Trung Quốc là để nói với thế giới bên ngoài là chuyện đã qua
"đâu có gì đâu", chỉ là chuyện nội bộ của nước Tàu, cũng giống
như "biến cố Villiers-le-Bel" của Pháp thôi. Làm gì phải "đao
to búa lớn". Nay thì đâu đã vào đấy, ta cứ bình tỉnh lo chuyện
Thế Vận Hội...
Cố
Nhân :
Tây Tạng ba mủi giáp công
Những xáo trộn gần đây ở Tây Tạng xuất phát, không phải chỉ từ
nguồn gốc nhơn quyền và tôn giáo mà thôi đâu, nhưng còn vì lý
do kinh tế nữa. Đợt phát triển kinh tế vừa qua ở Tây Tạng do
Bắc Kinh thúc đẩy, vì lợi ích của người Hán là chủ yếu, chớ
không phải cho dân bản địa, vốn là những thành phần chịu thiệt
thòi hơn ai hết, về vật chất cũng như về văn hóa....
PSN
25.03.2008 - Võ Thị Trúc Giang :
Cùng là tị nạn
ai nỡ phân ranh Quốc - Cộng !
...Ôi
tôi đau đầu quá, tỵ nạn đến Trước có khác gì người tỵ nạn đến
Sau không nhỉ ? cố gắng khéo léo để giữ tình cộng đồng đoàn
kết, cố gắng tạo một mái gia đình thương yêu không ranh giới
Quốc Cộng nơi hải ngoại này thật sự là khó ? Tại sao giữa
người Việt chúng ta bao giờ cũng bị lằn ranh ngăn cách thế nhỉ
? Đã
54
năm rồi ( 1954 -2008 ) người Việt chúng ta chia rẻ nhau, dày xéo nhau,
nay trốn ra xứ Tự Do lại mang tiếng tỵ nạn Kinh Tế sao ? Nhớ năm nào
tôi là người tiên phong đứng vào hàng ngũ với „ 40.000 ace Đông Âu „
có trong danh sách bị trục xuất về VN, tôi đã tràn ra ngoài đường cùng
với họ, gióng tiếng nói Dân Chủ biểu tình đòi hỏi chính phủ Đức đừng
trả họ về VN, nơi họ phải trốn chạy bằng mọi giá để tìm Tự Do !
PSN
25.03.2008 - Võ Thị Tường Vy :
"Cơn
sốt tết" Mậu tí tại Saarland
...Văn
nghệ: Một Hội NVTN CS tại tiểu bang nhỏ như Saarland, muốn giữ
phong tục Tết cổ truyền tạo không khí cho đồng hương về tham
dự không thể nào thiếu các màn ca vũ kịch hóa trang. Thế là
các tiết mục văn nghệ bắt đầu được nuôi dưỡng, các tài tử giai
nhân của chúng tôi đây là những ông cha, bà mẹ, em bé tích cực
đóng góp vui chơi. Phải nói tiểu bang Saarland nhỏ lại ít dân
Việt, là vùng nghèo của nước Đức nhưng cái may mắn của người
Việt vùng Saar là có lắm nhân tài. Như cô giáo trẻ tuổi năng
động Thúy đã sốt sắng tụ tập đưa đón các em thiếu nhi, ban đầu
cô Thúy còn phải đi năn nỉ từng bố mẹ cho các em đi múa về sau
khi chính bố mẹ cũng thấy hứng thú nhảy vào BVN, các em đứng
nhìn vào thấy múa may theo điệu nhạc „ Tết Tết Tết đến rồi
„...
Cố
Nhân :
Sài gòn bất khuất
Tháng Tư, trời đất vào xuân, nhưng ngày cuối tháng Tư năm bảy
mươi lăm đó, người dân Sài Gòn còn tâm trí đâu nữa mà ngẩn lên
nhìn trời, để đếm những áng mây chì nặng trĩu của mùa nực
dông. Họa hoằn lắm mới được một cơn mua, như để rửa sạch tội
lỗi mà thiên hạ lại lấm tấm mồ hôi vì đang lên cơn sợ hãi.
Thành phố nơm nớp lo sợ phải tiếp đón "kẻ xa lạ phương Bắc",
như chừng "hòn ngọc Viễn Đông" đang âu lo phải lọt vào tay thô
bạo của lũ cướp ngày...
Phan Thanh Tâm :
Tô
phở Berlin
Mùa Giáng Sinh 2007 vừa rồi, khi thăm lại miền
Đông nước Mỹ, tôi đã la cà ăn uống với bạn bè, trước là hàn
huyên đấu láo, sau là có dịp tìm về kỹ niệm của một thời đã qua
bằng cách thưởng thức các món ăn đậm đà hương quê, trong đó có
phở. Ở Houston, phở được rao ra rã: “Phở! Phở! Phở ngon đây!”
trên làn sóng điện của một đài phát thanh tiếng Việt. Còn Hoa
Thạnh Đốn và vùng phụ cận, các tiệm phở chỉ quảng cáo ngắn gọn
trên báo: thơm ngon, bổ dưỡng, chính thống, danh bất hư truyền,
tinh khiết. Hồi tháng 5/1995 tờ Washington Post cho biết vùng
này suýt xảy ra một cuộc chiến tranh vì tiệm nào cũng xưng
mình là vua phở...
Trần
Khải Thanh Thủy
:
Tết này em không về
Vào trại, chị không ngờ lại biết được tin em qua một nhóm bạn tù
vừa chuyển từ Hoả Lò về. Qua giọng nói, ngôn ngữ, chị cảm nhận
mọi người quý trọng em lắm, như một nữ anh hùng thời đại, một
cánh chim báo bão, dù bị đảng giương cung độc ác bắn gãy cánh
ngang trời mà cú rơi tự do từ tột đỉnh "thăng tiến" xuống nền
trại giam, mang đầy màu sắc... làm chị về phòng giam rồi mà cứ
thao thức mãi. Số phận vô tình gắn hai chị em mình thành một,
nên nỗi đau ngục tù số phận cũng chia đều...
Cố
Nhân :
Mậu
Thân - Mậu Tý: 40 năm
...Ngày đầu năm, Tết nguyên đán là ngày lễ năm mới trên lịch
truyền thống của Việt Nam, cũng giống như của Trung Hoa. Quân
cộng sản – nghĩa là bộ đội Bắc Việt cộng với du kích miền Nam -
lợi dụng những ngày lễ lạc này, năm đó nhằm ngày 31 tháng Giêng,
để mở một cuộc hành quân rộng lớn đánh vào chế độ miền Nam, bằng
cách nuốt trọng lời cam kết đình chiến của chính mình...
Cố
Nhân :
Đối kháng nhờ Phật giáo
Dẫu cho cơn phong ba Cách Mạng Văn Hóa tàn phá tàn bạo và dẫu
cho chế độ công an trị của Bắc Kinh có tàn nhẫn vô nhơn đạo đến
đâu, người dân Tây Tạng chẳng bao giờ chịu chối bỏ lòng tin của
mình đối với Phật Giáo. Nên chi tập đoàn lãnh đạo ở Trung Nam
Hải ngày đêm ăn ngủ không yên vì cái gai "Tây Tạng", mặc dù đảng
cộng sản Tàu đã tóm thâu được cả nước Trung Quốc vĩ đại...
Những
đứa trẻ mưu sinh ngày Tết
...Huyền mồ côi mẹ từ nhỏ, bố em đi xuất khẩu lao động ở Malaysia.
Huyền và một đứa em đang học mẫu giáo phải ở nhờ trong nhà người bà
con. Ngoài buổi đến lớp, em phải tranh thủ kiếm sống. Ít ai có thể
tin rằng cô bé chưa đầy 10 tuổi này đã “bôn ba” với đủ nghề: mót lúa
rơi, bắt ốc, bán vé số, bán hàng rong,… và những ngày gần Tết là bán
cát trắng. Từ sáng sớm, Huyền đã nhờ người anh họ mang giùm thau cát
ra chợ. “Phải đi sớm mới có chỗ ngồi chị ạ!”...
Cố
Nhân :
Đá cuội trong giày Việt
cộng
Trước một cử tọa hào hứng, gồm những người trẻ Việt Nam chủ
trương dân chủ, phong trào đối kháng trình bày chiến lược ôn hòa
của mình, với mục đích làm xói mòn nền tảng chánh trị của đảng
cộng sản đang lãnh đạo đất nước Việt Nam. Sau lưng diễn giả,
hiển hiện một lá quốc kỳ vàng-đỏ của Nam Việt Nam trước kia, một
biểu tượng vẫn còn tràn đầy ý nghĩa đối với người Việt Nam hải
ngoại sau 1975. Quả là quá nhiều ý nghĩa, vì hôm 5 tháng Giêng,
những nhà ngoại giao của sứ quán Hà Nội đã yêu cầu viên chức Mã
Lai Á tháo gỡ cây cờ tại hội nghị do hiệp hội dân sự chủ xướng,
quy tụ hai trăm thanh niên Việt Nam trên khắp thế giới, kể cả
những người từ Việt Nam...
Cố
Nhân :
Tấm hình khó quên
Ngày
8 tháng 6 năm 1972, người lớn và trẻ con của một gia đình, sinh sống
tại một ngôi làng ở Trảng Bàng, chạy túa ra đường
cái quan, sau một trận
bom. Trong nhóm người chạy ra đó, phóng viên hình ảnh của hãng thông
tấn AP (Associated Press), Huỳnh Công Út (Nick Út), chụp được hình
một bé gái 9 tuổi, trần truồng đang chạy khóc la trên đường lộ. Bức
ảnh đó đâm ra nổi tiếng vì đã được loan đi khắp nơi trên thế giới và
được giải Pulitzer, một phần
thưởng
vẻ vang của báo chí Hoa Kỳ. Một tấm hình nói lên rất nhiều và đã hằn
sâu vào tâm tư tình cảm nhơn loại. Cô bé trong ảnh là Phan Thị Kim
Phúc...
Người
chỉ huy pháo HQ 16
Trong trận hải chiến bảo vệ tổ quốc 1974
Ðó là Hải quân đại úy Ðoàn viết Ất, nguyên sĩ quan pháo thủ của
HQ 16 mang tên danh tướng Lý thường Kiệt. Năm 1974, khi con tàu
rẽ sóng đi Hoàng Sa, trung úy Ất tưởng chỉ làm một chuyến hải
hành tiếp tế như thường lệ, nào ngờ ông đã tham dự vào trận đánh
lịch sử. Chuyến về trên con tàu bị thương với cõi lòng tan nát
vì đã bỏ lại đồng đội trên hải đảo và biển cả. Trung úy Ất cùng
một số hải quân được tuyên dương anh hùng, thăng cấp đặc cách
tại mặt trận. Ngày nay, ông Ất đang đóng vai một người dân tỵ
nạn hiền lành sống rất bình dị bên cạnh chúng ta. Ai biết đâu
con người ấy, ngày xưa cũng đã từng là một chiến sĩ dũng cảm của
hải quân.
Cố
Nhân :
"Một nhà Mác-Xít mặc áo cà sa"
Năm mươi bảy năm sau khi bị Trung Quốc lấn
đất và sáp nhập vào "mẫu quốc", Tây Tạng vẫn còn cuồng nhiệt tinh
thần tranh đấu. Không vũ khí, không cần đảng phái, không có đoàn thể
mà cũng chẳng có mít tinh hội họp hay biểu tình tuần hành, sáu triệu
dân cư của đất nước Tây Tạng luôn luôn đối kháng một cách tao nhã và
rất dễ mến. Chỉ đối kháng bằng văn hóa...
|