PSN -
8.5.2010 | Phan Quân:
Người lính thợ nổi danh
Hồi
Đệ Nhị Thế Chiến (1939-1945), khi binh biến tràn lan, nước
Pháp bị Đức Quốc Xã đe dọa, bấn bíu tứ túc, muốn đưa quân
thuộc địa sang tiếp tay, nhưng nước tới chưn mới nhảy thì sao
còn kịp nữa. Lúc bấy giờ, về mặt lính thuộc địa thì trên đất
Pháp, ngoài lính châu Phi và Bắc Phi, có một bộ phận lính khố
đỏ Đông Dương, 52ème BMIC (Bataillon de Mitrailleurs
Indochinois), đóng ở Carcassone. Nên chi, Tây bèn nghĩ kế bắt
nông dân An-Nam-Mít đưa sang "Mẫu Quốc" làm việc cho quốc
phòng, thay thế trai tráng người Pháp đi đánh trận...
PSN -
8.5.2010 | Nguyên Nhung:
Hai bà mẹ
Không biết tình cờ hay do cơ duyên đưa đẩy, tôi có dịp được làm quen
với bạn, ở cái tuổi tri thiên mệnh người ta hay nhắc về chuyện cũ,
chúng ta cũng không ngoài thông lệ đó. Hình như tôi có trực giác khá
bén nhạy, cái trực giác này chắc là phần thưởng của ông Trời ban tặng
cho một người yếu đuối, cảm nhận được đối tượng gặp gỡ để kết thành
bạn bè, nên khi gặp bạn tôi cảm nhận được cái tình bạn tốt đẹp đó...
PSN - 3.5.2010 |
Huệ
Trân:
Chư Phật nhìn
xuống
Tôi đang đứng trong góc
một căn phòng, ở tỉnh lỵ Dieulivol nhỏ bé, Pháp quốc. Trước mặt tôi
là những vị tu hành, đến từ khắp nơi trên thế giới, có nơi cách xa
đây cả nửa trái địa cầu. Tôi đứng đây, nhưng cũng không phải tôi là
người ở đây. Tôi cũng đến từ một nơi rất xa, cách đây hơn mười ngàn
dặm. Vậy mà không hẹn, chúng tôi đang cùng có mặt trong một căn
phòng rất nhỏ, trên một đất nước không phải là nơi chúng tôi
đang cư trú...
PSN -
3.5.2010 |
Nguyễn Thị Thanh Dương:
Cần thiết
Ngay trong lúc này tôi thấy Thịnh cần thiết cho tôi, tôi cần
được yêu thương, cần được chăm sóc, và căn nhà tôi cũng cần
được chăm sóc. Trong khi Thịnh ra sửa chữa cánh cửa, thì tôi
chuẩn bị nấu nước pha trà. Tiếng búa đóng lên nghe rộn rã,
hình bóng người đàn ông trong nhà sao mà ấm cúng chở che đến
thế...
PSN -
3.5.2010 | Phan Quân:
Cậu Út đi Tây
Xóm Sơn
Qui, một buổi chiều trời chạng vạng tối. Gà mẹ xù cánh cục cục
gom con lại lên chuồng và dân trong xóm cũng sửa soạn lên
giường. Tối đến, sau ngày làm lụng mệt nhọc, dân quê thường
ngủ sớm để lấy sức lại cho ngày hôm sau. Chỉ còn một vài lão
già khó ngủ, chong đèn với cháu nhỏ để nghe đọc một vài hồi
truyện Tàu mà dỗ giấc...
|